ĐIỀN DUYÊN - Trang 2164

Phùng Thị cũng theo dặn dò vài câu.

Lâm Xuân nói: "Ta lớn như vậy, dù tiểu nhị không đưa cơm đến, ta đói

bụng còn không biết twụ mình đi tìm ăn sao? Các ngươi cứ yên tâm đi ra
ngoài chơi đi."

Lúc trước đã nói rõ ràng, nhưng thấy Hoàng Nguyên hưng phấn đùa giỡn

với Hoàng Tiểu Bảo, hắn hâm mộ nói: "Thật muốn đi cùng các ngươi. Lần
đầu tiên ta tới phủ thành, mà chưa được đi dạo!"

Mọi người thấy hắn lộ ra tính trẻ con, nhịn không được đều cười.

Đỗ Quyên cười hai tiếng, lại thấy không đành lòng.

Hắn cũng mới mười mấy tuổi, mọi người đều đi ra ngoài chơi, để lại một

mình hắn trong khách sạn làm việc. Thời tiết nóng như vậy, giam mình ở
trong phòng nhất định mồ hôi ướt đẫm, thật sự là làm khó hắn.

Bởi đối với hắn nói: "Sau này một mình ngươi từ từ đi dạo. Ngươi ở

trong sơn lâm như cá gặp nước, đối với thành thị lại rất xa lạ. Dân quê vào
thành, dễ bị người khi dễ. Cho nên, dù không thích, ngươi cũng phải dạo
khắp phố lớn ngõ nhỏ thành thị này, để làm quen. Như hành quân đánh
nhau, mối khi tới vùng đất phía trước, phải thăm dò địa hình trước. Mỗi
thành thị đều có quy luật: địa phương nào cho người giàu có cư ngụ, nơi
nào là người nghèo tụ tập, phố xá chủ yếu bán cái gì, nơi nào là nha môn
quan phủ, đều phải biết rõ."

Nghe nàng nói, Lâm Xuân gật đầu không ngừng.

Hoàng Nguyên lại một lần nữa kinh ngạc.

Trong lòng hắn lại hiện lên cảm giác quái dị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.