ĐIỀN DUYÊN - Trang 2197

Chỉ thấy vẻ mặt Đỗ Quyên tựa mặt trời xuống đảo Giang Tâm, rõ ràng,

tươi cười đáy mắt áng lạn ấm áp, làm tâm tình người quan sát không tự chủ
được trở nên sung sướng theo.

Nàng nghĩ, nhất định Hoàng cô nương ăn ngay nói thật, là vô tình.

Chỉ là tính toán của nàng lại rơi vào khoảng không.

Trời biết, nàng thật muốn có một phần nhỏ nhoi trong bức tranh kia!

Lời Đỗ Quyên nói làm Hoàng Nguyên cảnh giác.

Hắn biết nàng ăn ngay nói thật, hơn nữa còn là cố ý.

Ở chung mấy ngày nay, hắn càng hiểu tính tình Đỗ Quyên: đơn thuần

trong veo như suối trên núi, vừa giống như trăng tròn trong trời đêm, càng
réo rắt thâm thúy. Nàng bình thường rất ít đùa giỡn tâm cơ thủ đoạn với
người khác. Phần lớn thời gian, nàng dùng lời nói thẳng đối phó người,
dùng lời người thường không dám nói, nói lời người không tiện nói, làm
đối phương trở tay không kịp và nghẹn họng nhìn trân trối, còn nàng vẫn
cứ trong sáng, thản nhiên vô tư, bằng phẳng không ngại.

Vừa rồi, hắn biết tâm ý Tảm Lao Yên, mà không thể từ chối.

Cho dù là uyển chuyển từ chối, cũng có vẻ thất lễ.

Bởi vì Tảm Lao Yên không nói rõ muốn trở thành người Hoàng gia, bất

quá là muốn trở thành người trong tranh mà thôi; nếu hắn như Đỗ Quyên
thản nhiên nói toạc, thì có vẻ tâm tư khác xem thường, có ý tưởng không
nên có.

Đỗ Quyên lại không tốn sức chút nào thay hắn cự tuyệt.

Còn cự tuyệt được tự nhiên như vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.