ĐIỀN DUYÊN - Trang 2231

Hoàng Nguyên đứng lại, bình tĩnh nhìn hắn nói: "Tảm huynh biết rõ việc

này không thể thực hiện, cần gì phải nhắc tới? Tảm gia không có khả năng
cưới một thôn cô; gia tỷ cũng không có khả năng làm thiếp!"

Âm thanh Tảm Hư Cực lạnh lùng nói: "Tục ngữ nói 'Sự do người’.

Huynh nói với hiền đệ việc này là hy vọng hiền đệ có thể vun vào. Bất kể là
vì giúp vi huynh, hay là vì Yên muội muội, hiền đệ nên mau chóng thông
qua khoa cử nhập sĩ. Như thế, Hoàng gia tự nhiên nước lên thì thuyền lên,
Hoàng cô nương tự nhiên..."

Trong lòng Hoàng Nguyên khiếp sợ, ngắt lời hắn, nói: "Không nói đến

tiểu đệ chỉ có vài năm đi học, dù tiểu đệ may mắn được trời chiếu cố, trong
hai năm tới thi một lần được đăng bảng, gia tỷ cũng không có khả năng gả
cho Tảm huynh."

Tảm Hư Cực cau mày nói: "Đó là nàng còn không hiểu được ta..."

Ngụ ý, nếu hiểu nàng sẽ không cự tuyệt cửa thân này.

Niềm tự tin không cần nói cũng có thể hiểu.

Hoàng Nguyên lắc đầu, tĩnh táo nói cho hắn biết, mỗi lần hắn đến, đều là

Đỗ Quyên chủ động lảng tránh, "Với gia thế Tảm gia, huynh muốn cưới nữ
tử nào mà không thể, tội gì cố chấp với chuyện này? Gia tỷ rất có chủ ý,
đừng vì thế mà phá hỏng tình cảm huynh đệ chúng ta!"

Sắc mặt Tảm Hư Cực hơi trầm xuống.

Trầm ngâm cả nửa ngày mới hỏi: "Vì Lâm Xuân?"

Hoàng Nguyên không đáp, tiếp tục nói: "Tảm huynh hãy buông tha đi!

Hoàng gia hàn môn lậu hộ (= nhà nghèo mái dột), đích thực không thích
hợp Tảm gia. Tiểu đệ tuổi nhỏ học hành nông cạn, lại mới vừa gặp biến cố
thân thế, tạm thời chưa tính đến chuyện đặt chân vào sĩ đồ. Lần này hồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.