ĐIỀN DUYÊN - Trang 2232

hương, sẽ dốc lòng ra sức học hành. Đợi một ngày thành tài, mới dám ra
mặt một lần nữa!"

Hắn một chữ không nhắc tới Tảm Lao Yên, lại xảo diệu biểu lộ thái độ.

Tảm Hư Cực nghe hắn nói "tạm thời chưa tính đến chuyện đặt chân vào

sĩ đồ", trong lòng giận dữ, sắc mặt âm trầm nhìn hắn chằm chằm không nói.

Hoàng Nguyên thản nhiên không ngại nhìn lại hắn.

Hai người lẳng lặng nhìn nhau. Ánh chiều tà xuyên qua rừng trúc rơi trên

người bọn họ, thành những điểm sáng loang lổ, nhảy nhót không chừng.

Lúc đám người Thẩm Vọng chạy tới, nhìn thấy bọn họ đang chăm chú

nhìn nhau.

Hắn cười nói: "Các ngươi chăm chú nhìn nhau tình tứ như vậy, đừng

trách tiểu đệ suy nghĩ nhiều."

Mọi người ồ lên cười to. Hoàng Nguyên cũng cười, có thế mới bỏ qua.

Dạ tiệc đặt ở trong rừng, một đám thiếu niên uống rượu dưới trăng, uống

tới ngà ngà, gõ nhịp hát vang, tận tình đàn hát, tiếng sênh tiêu tiếng đàn
truyền tới bến sông, theo dòng phiêu nhiên đi xa...

Ngày kế, Hoàng Nguyên ngủ đến mặt trời lên cao mới dậy.

Đỗ Quyên và Hoàng Ly không có mặt, chỉ có Phùng Thị bưng điểm tâm

tới.

Hoàng Nguyên ăn xong, ngăn Phùng Thị thu thập bát đũa, hỏi vấn đề

vẫn canh cánh bên lòng từ lâu.

Phùng Thị lắp bắp nói: "Nguyên Nhi, ngươi... sao ngươi hỏi tới chuyện

này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.