ĐIỀN DUYÊN - Trang 2277

Hoàng Tiểu Bảo ha hả cười nói: "Ai, hắn si tâm vọng tưởng cũng phải có

phúc khí đó chứ! Không có phúc khí, hại người hại mình. Ta nói cho ngươi
biết, có vị ngự sử đại nhân, vẫn là khâm sai đâu, hắn..."

Lập tức hắn triệt để đem thẩm án học lại một lần.

Hòe Hoa nghe xong trong mắt loé sáng liên tục.

Việc này. Lâm Đại Mãnh cũng không nói rõ trong thôn.

Nàng âm thầm thỏa mãn, hít sâu một hơi, cảm thán nói: "Thì ra phức tạp

như vậy! Hèn chi trì hoãn đến bây giờ mới về."

Hoàng Tiểu Bảo không chút do dự giải thích với nàng, nói: "Quan tòa đã

sớm kết liễu. Là Lâm Xuân, hắn bị bám trụ: ngự sử đại nhân và các phu tử
ở thư viện muốn hắn làm hai bức điêu khắc gỗ, có một bức còn phải đưa đi
kinh thành nữa, nên chúng ta mởi ở lại cả tháng. Còn có Đỗ Quyên ở khách
sạn dạy người ta làm cơm nước..."

Nghe lời hắn kể, Hòe Hoa càng thêm giật mình.

Nội tình này, Lâm Đại Mãnh cũng chỉ nói một chút.

"Vậy sao Xuân Sinh lại trở lại?"

Hoàng Tiểu Bảo ha hả cười nói: "Hắn nói hắn nhớ nhà."

Hòe Hoa cũng che miệng cười rộ lên, nói: "Lớn như vậy còn nhớ nhà?

Hắn muốn trở về lấy xiêm y cùng dùng gì đó đi, lại không phải ở một ngày
hai ngày, xiêm y mùa đông cũng cần mang đi."

Hoàng Tiểu Bảo nói: "Vậy cũng không phải. Những thứ đó đại nương ta

và Đỗ Quyên, Hoàng Ly đã giúp hắn chuẩn bị một bộ. Hắn muốn quay về
gặp cha mẹ, qua vài ngày là phải đi rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.