ĐIỀN DUYÊN - Trang 2284

Nhiều đồ như vậy, tốn bao nhiêu bạc a!

Đỗ Quyên vội nói: "Nãi nãi, đồ đạc ở phủ thành rẻ hơn trấn Hắc Sơn.

Chúng ta dù sao đã đi đến nơi đó, dù vay tiền cũng muốn nhiều mua chút.
Bằng không lần tới sẽ không cơ hội đó."

Hoàng Ly nói trực tiếp hơn: "Những thứ này về sau sẽ dùng tới. Lần này

tiêu tiền, vài năm sau sẽ không cần tốn nữa. Nãi nãi, tiểu thẩm, các ngươi
cũng đừng cho rằng chúng ta có nhiều tiền mới mua, đừng thấy nhiều rồi
tùy tiện lấy tặng người. Cần phải để dành từ từ dùng, đem bạc chỉ trả tiết
kiệm lại mới có lời."

Nàng muốn phòng bị trước: phòng bị nãi nãi sau này lại hướng nhà nàng

mở miệng đòi. Bởi vì, các nàng mua cho mình nhiều hơn, ít nhất mấy năm
sau quần áo trong nhà không cần mua nữa.

Phượng Cô nghe xong vẻ tươi cười cứng lại.

Hoàng đại nương lại liên tiếp gật đầu, nói bà tuyệt sẽ không tùy tiện tặng

người.

Cao hứng nên nói nhiều hơn. Bà vừa lựa chọn gì đó, vừa sinh động như

thật nói với mọi người: một buổi sáng không ngừng có người tới hỏi, thời
điểm nào học đường bắt đầu thu người, học phí là bao nhiêu, có điều kiện
gì vân vân... những người đó đều nóng vội ghê gớm!

Đám người Hoàng lão cha nghe xong cười không khép được miệng.

Hoàng lão cha nói với Hoàng Nguyên: "Mở học đường là phải tận tâm.

Cùng ở chung thôn, học phí không thể quá hà khắc, không thể để người trạc
cột sống. Những nhà quá nghèo thì đừng thu..."

Càm ràm rất nhiều, Hoàng Nguyên đều đáp ứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.