ĐIỀN DUYÊN - Trang 2316

Bàn bên kia cơm no rượu say, Hoàng lão cha kêu thu thập bàn.

Tỷ muội Đỗ Quyên vội chạy tới, ngay cả Quế Hương và Hòe Hoa cũng

đi hỗ trợ.

Trong chốc lát đã thu dọn xong thức ăn thừa và bát đũa, lại rót trà, mang

lên trái cây tươi, mọi người tiếp tục nhàn thoại. Tỷ muội Đỗ Quyên lúc này
mới bày bàn nhỏ khác ăn cơm.

Bởi mọi người đều quan tâm điều kiện vào tư thục, vấn đề học phí lại

được đề cập. Hoàng Nguyên thấy tối nay người tới không ít, liền đứng ra
cao giọng thuyết minh.

"Các vị gia gia, nãi nãi, thúc bá thím, vãn bối thuở nhỏ gặp nạn, lưu lạc

bên ngoài nhiều năm. Hôm nay trở về, đang muốn tận hiếu trước mặt ông
bà và cha mẹ, bù lại nhiều năm thương tiếc. Nhưng vãn bối "Vai không thể
gánh, tay không thể xách", chỉ nhận được vài chữ. Muốn phụng dưỡng cha
mẹ trưởng bối, đành phải dạy học, không thể để cha mẹ vất vả cần cù làm
việc, cung cấp nuôi dưỡng vãn bối. Đó mới là bất hiếu!"

Mọi người đều gật đầu không ngừng, thầm khen hắn hiểu chuyện.

Vợ chồng Hoàng lão cha và Hoàng Lão Thực lâng lâng, thần hồn nhộn

nhạo.

Hoàng Nguyên nói tiếp: "Chư vị hương thân phụ lão đều cùng tổ tông

Hoàng gia tương giao. Về học phí, vãn bối không dám đòi nhiều, nhưng
nếu không thu, vãn bối không thể phụng dưỡng cha mẹ ông bà. Bởi vậy,
sau khi vãn bối thương nghị cùng lý chính, định ra quy định này: gia cảnh
khá, mỗi tháng mỗi người trả hai mươi văn, không có tiền thì lấy vật khác
thay thế cũng được. Nếu thật khốn cùng thì không ra tiền ra vật, đến giúp
Hoàng gia làm vài ngày việc nhà nông cũng được, để cha mẹ vãn bối bớt
vất vả, cũng coi như vãn bối tận hiếu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.