ĐIỀN DUYÊN - Trang 2363

Hoàng Nguyên trở về, còn ở ngoài cửa, nghe thấy tiếng cười kia liền cảm

thấy thần thanh khí sang. Khi vào sân, lại thấy bọn tỷ muội như hồ điệp nhẹ
nhàng qua lại trong sân, trong lòng càng tràn ngập đủ loại tư vị: hạnh phúc,
yên tĩnh, nhàn nhã và an nhạc tự tại.

Hoàng Ly và Tiểu Thuận thấy hắn về, lập tức chạy qua.

Hoàng Nguyên hưng trí, thừa dịp trước khi ăn cơm, ở trong sân dạy đệ

muội đọc thi văn, giảng giải chuyện lý thú trong văn đàn.

Sau bữa cơm, huynh đệ tỷ muội hắn hóng mát nói giỡn. Hoàng Nguyên

lại dạy Hoàng Ly đánh đàn.

Đỗ Quyên ngồi trên giường trúc, dựa vào Hoàng Tước Nhi, nhàn nhã

phe phẩy quạt lông. Nhìn cảnh tượng ấm áp trước mắt, nàng nhịn không
được trêu ghẹo nói: "Hoàng Ly, ngươi đàn không khác gì Tiểu Bảo ca ca
cưa gỗ. Ngươi mệt mỏi thì không sao, chỉ có chúng ta cần phải chịu đựng
một thời gian..."

Hoàng Tiểu Bảo cười ha ha.

Hoàng Ly nghe xong mặt không phục.

Đêm lặng sao thưa, tiếng cười ngừng lại. Hoàng Nguyên và Đỗ Quyên

bàn về kinh sử văn chương, những huynh đệ tỷ muội khác đều ở bên nghe.
Tiểu Thuận nghe say mê không muốn đi...

Hết thảy an bài thỏa đáng, tư thục quyết định mùng một tháng bảy khai

giảng.

Buổi sáng hôm đó, một đám thân thích từ Cây Lê Câu tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.