ĐIỀN DUYÊN - Trang 2456

Hai mắt Lâm Xuân sáng ngời, gằn từng chữ: "Bởi vì, lúc Đỗ Quyên còn

chưa trăng tròn, Hoàng gia đã cùng Lâm gia định hôn ước miệng. Vì thế,
cha ta và đại bá ta còn giúp Đỗ Quyên xử lý tiệc đầy tháng, có người cả
thôn làm chứng. Trừ phi phu quân kiếp trước của Đỗ Quyên tìm đến, bằng
không nàng nhất định phải gả cho ta! Điểm ấy, ngày đó ngự sử đại nhân
cũng từng bình phán như thế. Hôn ước miệng của hai nhà Lâm Hoàng đã
định, chẳng qua Lâm gia ta thiện tâm, ta lại đau lòng Đỗ Quyên, có lòng
muốn thành toàn cho nàng nối tiếp tiền duyên, không chịu cưỡng bức nàng
mà thôi. Nếu ngươi không thể chứng minh chính mình là phu quân kiếp
trước của Đỗ Quyên, khăng khăng cố chấp muốn cưới nàng, ta sẽ tới nha
môn cáo ngươi bừa bãi chiếm vợ người!"

Lời này như sét đánh ngang trời, đánh Hoàng Nguyên hôn mê.

Hắn làm sao biết được phu quân kiếp trước của Đỗ Quyên ra sao để

chứng minh?

Vì thế, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Xuân nghênh ngang mà đi.

Buổi trưa tan học, hắn trở về Hoàng gia. Trên đường thôn người đến

người đi, thấy hắn đều cung kính chào hỏi. Hắn cười đáp trả, hai mắt tìm
bốn phía, nhìn thấy Đỗ Quyên đang cùng đại tỷ bưng thức ăn ra bàn ngoài
sân. Trên mặt nàng trước sau như một tươi cười, nhưng hắn nhìn ra nụ cười
kia không còn tươi đẹp như ngày xưa.

Dưới chân một chuyển, hắn đi về phòng mình.

Để sách xuống, hắn đi phòng bếp nói với Đỗ Quyên: "Lâm Xuân trở lại,

làm vài món thức ăn, ta đi qua bồi hắn ăn."

Đỗ Quyên sửng sốt, nghi ngờ đánh giá hắn, suy đoán dụng tâm của hắn.

Hoàng Nguyên cười nói: "Bên kia yên tĩnh. Ta đã lâu không gặp hắn,

muốn nói chuyện với hắn. Huynh đệ chúng taq, lời nói chí thú hợp nhau,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.