ĐIỀN DUYÊN - Trang 2463

Lâm Xuân gật đầu nói: "Ta không đánh thức nương. Ngươi nói với nàng

một tiếng."

Nói xong, mang theo Như Gió không quay đầu lại rời đi.

Phía sau, Lâm Đại Đầu đứng trong đêm nức nở nói: "Xuân Nhi..."

Cuối cùng không có gọi hắn lại, cũng không giữ được hắn.

Thậm chí, nhìn hai tay trống trơn của hắn, cũng chưa kêu hắn mang theo

chút thức ăn gì đó. Chỉ vì hắn cảm nhận được nỗi thống khổ của con trai,
cảm thấy một chút xíu gì đó cũng sẽ gia tăng gánh nặng trong lòng hắn.
Lúc này, bất cứ thứ gì đối với nhi tử mà nói đều là dư thừa, ngay cả hắn,
người cha này cũng là dư thừa.

Trong lòng Xuân Nhi khó chịu!

Từ khi Xuân Nhi trở về, hắn liền nhìn ra.

Muốn hỏi một chút, lại không dám tiến lên sợ nhi tử phiền lòng. Cả nhà

đều bị hắn dặn dò, không cho đi phiền nhi tử. Nhưng hắn vẫn không yên
lòng, trắng đêm chờ đợi ngoài phòng nhi tử. Như vậy, nhi tử muốn tìm cha
tâm sự, vừa ra tới có thể nhìn thấy.

Nhưng là, Xuân Nhi vẫn cô đơn suốt đêm rời đi.

Vài bóng dáng từ phòng chính và Đông sương chạy ra, là vợ Đại Đầu và

Thu Sinh, Hạ Sinh.

"Cha, Xuân Nhi đi rồi?"

"Ân. Đi."

"Ta đi đưa hắn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.