ĐIỀN DUYÊN - Trang 2488

Mùa xuân hàng năm, nàng như cũ vui đùa trong mùa xuân.

Nhưng là, nàng nhịn không được nhìn trời hát ra tiếng lòng của mình:

Giờ phút này ta ngưng mắt nhìn mùa xuân rực rỡ,

Vẫn ấm áp như lúc xưa.

Dung nhan ta càng tuyệt mỹ hơn xưa,

Đang ở tuổi dậy thì.

Nhưng ta lại không cam tâm như vậy,

Năm tháng cho ta vô tận mê mang.

Tại đây dưới ánh nắng tươi sáng của mùa xuân,

Nước mắt ta không cầm được chảy xuôi.

Có lẽ có một ngày, ta già cả không nơi nương tựa,

Xin giữ lại cho ta ánh sáng của ngày đó.

Như thật có một ngày, ta lặng yên rời đi,

Xin hãy chôn ta trong mùa xuân này!

Ca từ được nàng cải biến, chính là hình dung cuộc sống trước mắt nàng.

Nàng đắm chìm trong trong tiếng ca của mình, rơi lệ đầy mặt.

Lý Đôn thì sao, hắn nghe bài ca này có nhớ được không?

Nàng quay đầu nhìn về phía Hoàng Nguyên, thấy hắn đang nhíu mi suy

tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.