ĐIỀN DUYÊN - Trang 251

Phùng Trường Thuận lại phân phó Hoàng Lão Thực và Phùng Thị: "Các

ngươi cũng đi hỗ trợ. Lựa hai gánh để đựng nhiều chút, bằng không nhiều
người như vậy, chỉ nhờ vào vườn rau nhà ngươi, đem vườn rau san bằng
cũng không đủ. Người ta mang thịt đến, chúng ta cũng không thể ngay cả
thức ăn chay cũng không nỡ bỏ ra, làm cho người ta nói."

Hoàng Lão Thực liên tục gật đầu, kêu Hoàng lão Nhị tìm hai gánh sọt,

lại cầm cái lớn cho Phùng Thị, đồng loạt đi theo.

Bên này, Hoàng lão cha và Hoàng đại nương đi khố phòng bên tây sương

tìm măng làm đồ ăn, Phùng Trường Thuận cũng đung đưa theo vào.

Thấy những giỏ trúc được phong kín, mở ra nhìn thấy đều chứa đầy ắp

măng tre, măng nứa, còn có một bao mộc nhĩ, kinh hỉ nói: "Nhiều như vậy?
Cái này tốt lắm, không sợ không đủ ăn. Mấy thứ này con rể lần trước bảo ta
mang về. May mắn thông gia có."

Hoàng lão cha nghe choáng váng —— chẳng lẽ những thứ này đều

muốn lấy đi?

Còn chưa chuyển đề tài, đã thấy hắn nhìn chằm chằm một giỏ khác nói:

"Đậu tương cũng không sai, để hầm xương là tốt nhất. Đậu giống đều để lại
chứ?"

Hoàng lão cha máy móc gật đầu.

"Vậy thì tốt rồi. Không thể đem đậu loại đều ăn hết." Phùng Trường

Thuận nói xong quay đầu xốc lên một giỏ, "Đậu phộng? Cái này rang nhắm
rượu thơm nhất."

Hắn đưa tay vốc lên một nắm đậu phộng đã được phơi thật khô, lại

buông tay thả xuống, một trận "hoa hoa" vang lên, sau đó thẳng lưng đi nói
với Hoàng lão cha: "Cái này tốt lắm! Trong lòng ta rất kiên định. Trước tiên
bọn họ mang mấy trăm cân thịt đến, nói muốn cho Hoa Nhi qua trăng tròn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.