ĐIỀN DUYÊN - Trang 2556

Đỗ Quyên đáp ứng một tiếng, vội vàng đi về nhà.

Hoàng gia tiểu viện, trước sau như một ấm áp chỉnh tề.

Sau khi xây sương phòng xong, tuy hai bên tường viện bị che lại, nhưng

phía trước tường rất phong phú: bên trái bên phải đều đào một luống đất,
trồng tỏi, các loại rau thông thường xanh biếc và các loại hoa thường gặp,
còn dựng hàng rào trúc vây lại, không cho gà cho vào phá. Ở trước sương
phòng còn trồng hai dây nho, nói năm sau dây nho sẽ leo lên rất mát mẻ.

Đỗ Quyên đi vào sân, liếc mắt nhìn thấy Hoàng Nguyên đứng bên cửa sổ

phòng hắn.

Nhìn thấy nàng, đôi mắt thiếu niên sáng ngời.

Nàng không như ngày thường tươi cười với hắn, mà lập tức vào bếp múc

nước tắm rửa.

Lúc ăn điểm tâm, Đỗ Quyên nói với cha mẹ, nói nàng muốn đi săn thú.

Phùng Thị cau mày nói: "Trong nhà còn nhiều thịt nai, có thể ăn được

vài ngày, còn săn thú làm gì? Hai ngày nay, Tảm cô nương ở đây, cần người
chiếu ứng, ngươi không bồi nàng còn chạy ra ngoài?"

Hoàng Lão Thực cũng khuyên nhủ: "Đúng a Đỗ Quyên, đừng đi."

Đỗ Quyên thật nhanh uống hai chén cháo, để chén xuống, nói: "Không

phải đại tỷ và Hoàng Ly ở nhà sao. Ta cùng cha nuôi và tiểu dượng vào núi,
không phải săn thỏ gà rừng, mà là săn hồ ly. Nếu vận khí tốt, có thể đào
chút thảo dược quý thì tốt hơn."

Nói xong thấy Hoàng Nguyên ngốc ngốc, đối với hắn cười.

Hoàng Nguyên đau xót trong lòng, nhẹ giọng nói: "Đi với tiểu dượng và

Lâm lý chính, nói vậy không có việc gì, kiến thức cũng tốt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.