ĐIỀN DUYÊN - Trang 2595

Đỗ Quyên buồn cười, nói: "Bệnh Chốc Đầu ca rất tốt, là người thành thật

đáng tin, Nhị Ny tỷ tỷ ngươi cũng không tính chịu thiệt."

Nhị Ny và Bệnh Chốc Đầu đồng thời đều cười rộ lên, bộ dáng thực thích.

Nhị Ny hưng trí bừng bừng nói cho Đỗ Quyên biết chuyện Bệnh Chốc

Đầu khi còn nhỏ bị lở, da đầu rớt từng mảnh, cho nên có biệt hiệu này, rất
nhiều người đều xem thường hắn, "Chỉ có ta ngốc, chịu gả cho hắn!"

Đỗ Quyên nói: "Người ngốc có phúc của ngốc!"

Nhị Ny vui sướng hài lòng cười.

Lại đẩy một đoạn, Bệnh Chốc Đầu bỗng nhiên nâng mạnh hai tay, "rầm"

một tiếng, cùng với cá giãy dụa trong lưới, hắn nâng lưới cá lên cao, nước
không ngừng rơi xuống sông, tiếp theo hắn chuyển hướng đưa lưới lên bờ,
đưa đến trước mặt Nhị Ny và Đỗ Quyên.

Đỗ Quyên kêu một tiếng, vội vàng nhảy ra.

Đợi lưới nằm yên trên cỏ, mới lại nhanh chóng lại gần.

"Nhiều như vậy? Còn không nhỏ đâu!"

Nàng thấy đủ loại cá nhảy loạn trong lưới, thậm chí còn có tôm lớn, kinh

dị không thôi.

Bệnh Chốc Đầu như làm ảo thuật từ trong nước kéo ra một cái túi lưới

đưa cho Nhị Ny, bên trong đã có không ít cá. Nhị Ny cầm lấy, cùng Đỗ
Quyên nhặt cá trong lưới ra. Nhặt xong, như cũ bỏ lại vào sống, Bệnh Chốc
Đầu cột vào eo, như vậy có thể bảo trì tôm cá còn sống.

Đỗ Quyên rốt cuộc cảm nhận được lạc thú lưố cá ban đêm Nhị Ny nói:

trong trời đất như chỉ còn ba người bọn họ, mỗi một tiếng cười, mỗi một
phần vui sướng đều được phóng đại. Ban ngày qua đi, những ồn ào náo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.