ĐIỀN DUYÊN - Trang 2600

Đỗ Quyên nhận lấy, Nhị Ny lại múc thêm một chén nữa, ăn chung với

Bệnh Chốc Đầu.

"Đây là con ếch, Bệnh Chốc Đầu buổi tối bắt. Buổi tối chúng ta có nhiều

việc làm, dễ đói bụng, tối khuya ta nhóm một đống lửa, đem bình chôn ở
dưới đất, tàn lửa đào lên ăn."

Nhị Ny vừa gắp một miếng thịt đút cho Bệnh Chốc Đầu, vừa giải thích

cho Đỗ Quyên nghe.

Đỗ Quyên uống một ngụm canh trước, khen: "Thật thơm!"

Bệnh Chốc Đầu nhai thịt, nói không rõ: "Ta thấy Lý đại thúc bắt ếch cho

rắn ăn, ta nghĩ thứ này người cũng có thể ăn. Năm mất mùa ngay cả vỏ cây
cũng phải ăn, nên ta nói Nhị Ny làm, ăn ngon thật."

Đỗ Quyên lại ăn một miếng thịt, uống một ngụm canh, mới nói: "Đương

nhiên có thể ăn. Còn rất bổ đó! Buổi tối các ngươi làm việc, ăn cái này là
tốt nhất. Lúa mạch hầm như vậy cũng tốt, ăn không bị nát. Sau này ta cũng
hầm như vậy. Trước đây..."

Nàng suýt nói là đời trước mình từng ăn qua ếch, may mà dừng kịp.

Nghe thanh âm "hút ực "xoạch" vang lên, nàng ngẩng đầu nhìn, Nhị Ny

và Bệnh Chốc Đầu đầu đối đầu ăn, ngươi một miếng thịt, ta một ngụm
canh, ăn ngon lành, vẫn do Nhị Ny đút cho Bệnh Chốc Đầu ăn, nàng nhịn
không được cười rộ lên.

"Các ngươi thật có nhiều chuyện làm sao? Buổi tối cũng bận rộn."

Đỗ Quyên nghi ngờ hỏi.

Nhị Ny liền nói cho nàng biết, lúc cha mẹ Bệnh Chốc Đầu đi qua Hoàng

Phong Lĩnh té chết, hắn từ nhỏ được đại bá nuôi lớn. Đại bá có vài người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.