ĐIỀN DUYÊN - Trang 2647

chút, tức là phía dưới có cá chạch, ngươi liền dùng hai tay bốc luôn bùn lên
—— "

Nói xong khom lung, hai tay nhanh chóng thọc xuống bên trái.

Quế Hương nhìn chằm chằm nàng nâng lên một đống bùn nhão, hỏi: "bắt

được?"

Đỗ Quyên gật đầu, hai tay thò vào giữa đống bùn.

Kết quả, gạt bỏ bùn ra, một con cá chạch to cũng từ khe hở trượt ra, rơi

vào trong mương, chui vào bùn. Quế Hương không ngừng bận rộn xoay
người chộp, hô to gọi nhỏ, làm cho Đỗ Quyên cũng bị bắn đầy một thân
bùn.

Nàng luống cuống tay chân, làm cho Đỗ Quyên cười không thôi.

Nước trong mương đã cạn, Lâm Xuân ngồi thẳng lên.

Nghe tiếng cười quay đầu nhìn qua, thấy tươi cười của Đỗ Quyên là phát

ra từ đáy lòng, tươi đẹp như trước đây. Hắn cũng không tự chủ nhếch
miệng cười.

Bỗng nhiên ánh mắt dời xuống, thấy nàng và Quế Hương đứng trong bùn

lầy, đùi trắng nõn nổi bật trong hồ đầy nước bùn, vội vàng khuyên nhủ:
"Chơi đủ rồi thì lên đi. Cẩn thận trong mương có gai nhọn đâm chân. Đợi ta
vét bùn làm sạch đáy mương, các ngươi muốn bắt cá chạch thì đi lên kia
đợi đi."

Đỗ Quyên nói: "Chúng ta cũng đào. Mương dài như vậy, chỉ có một

mình ngươi sao được."

Lâm Xuân nhíu mày, chợt thấy Hoàng Tiểu Bảo đi ra, vội ngoắc gọi hắn.

Rồi ra lệnh cho Đỗ Quyên: "Đi lên! Đây không phải là việc con gái làm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.