Lâm Đại Mãnh nghiêm mặt, nói: "Nhậm huynh đệ, ngươi không đúng.
Muốn thu phải thu hết 2 đứa nhỏ. Ta biết ngươi có bản lãnh. Ta so với
ngươi thật kém xa."
Nhậm Tam Hòa cười nói: "Nếu Đại Mãnh ca coi trọng tiểu đệ như vậy,
vậy ta sẽ bớt chút thời gian chỉ điểm hắn một hai. Chủ yếu vẫn là Đại Mãnh
ca tự mình dạy."
Lâm Đại Mãnh nói: "Ta biết, ta biết. Ngươi chịu dạy Cửu Nhi là được."
Hoàng Lão Thực hỏi Lâm Đại Đầu: "Không phải ngươi nói Xuân Nhi
muốn học thợ mộc sao?"
Lâm Đại Đầu nói: "Ai nha, ngươi thật là chết cân não! Ai nói học thợ
mộc thì không thể lên núi săn thú? Không nghe người ta nói 'Nghệ nhiều
không áp thân' sao. Học nhiều tương lai mới có ngày lành quá. Hoa Nhi
nhà ngươi —— không, là Đỗ Quyên, tương lai hứa cho Xuân Nhi nhà ta là
không sai !"
Hoàng Lão Thực "Nga" một tiếng, nhếch miệng cười.
Về phần Lâm Đại Đầu nói, chuyện Đỗ Quyên hứa cho Lâm Xuân, hắn
xảo diệu không đáp lại.
Người thành thật cũng biết tính kế, phát hiện nhà Lâm Đại Mãnh cũng
nhìn trúng con gái hắn, hắn đương nhiên không giống như lúc ban đầu
khẳng định kết thân với Lâm Đại Đầu. Hắn nghĩ đợi khuê nữ lớn, so sánh
con trai hai nhà, tuyển người tốt mới được.
Lão Thực cha cảm thấy mình thật khôn khéo, suy xét thỏa đáng, biểu
hiện rất cao minh, bởi vậy tâm tình rất tốt, cười híp mắt đứng ở một bên
người ta nói cười, mà không đề cập tới chuyện kết thân với Lâm gia.