ĐIỀN DUYÊN - Trang 315

Hiện tại vì sao nàng lại nghĩ thoáng.

Khoan đã —— nàng có luẩn quẩn trong lòng sao?

Đỗ đại tiểu thư nghĩ nghĩ, hình như thật không có.

Vì thế, vợ Đại Mãnh liền phát hiện đứa bé trong ngực sờ chiếc vọng bạc

trên cổ, đôi mắt tự do không chừng, cười đến ngọt ngào, miệng "y y nha
nha" dằng dặc, thế nhưng còn thành giọng, không khỏi vui vẻ.

"Đứa bé này, thật là đáng yêu chết người. Thật muốn ôm về nuôi."

Phùng Thị vui sướng cười nói: "Thủy Tú lanh lợi như vậy, tẩu tử còn

hiếm lạ đứa bé này?"

Thủy Tú ngồi trên băng ghế nhỏ ăn cơm, nghe lời này vội nói: "Hiếm lạ,

hiếm lạ! Nương, đem Đỗ Quyên muội muội về nhà nuôi đi."

Vợ Đại Mãnh cười nói: "Nếu Hoàng thím không muốn thì cùng ta liều

mạng."

Đang nói cười, bỗng nhiên nhìn quanh hỏi Phùng thị: "Sao không thấy

Tước Nhi nhà ngươi?"

Phùng Thị cau mày nói: "Nàng nha, không tiền đồ. Buổi trưa ăn thêm

mấy miếng thịt, bị đau bụng. Đang nằm."

Vợ Đại Mãnh vội vàng hỏi: "Có đau lắm không?"

Phùng Thị cau mày nói: "Để ý nàng làm chi, đói một bữa thì tốt rồi."

Nàng có chút tức giận, thầm trách con gái mình không có lộc ăn. Có thể

ăn là phúc, bình thường nhà ai có tiệc vui, đám trẻ đều nhân cơ hội có một
bữa cơm no đủ. Lúc này, bụng của đứa nhỏ chịu không nổi dầu mỡ nên bị
đau bụng, người ta liền nói hắn không có phúc khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.