Hoàng Tước Nhi bị đau bụng, buổi tối căn bản không ăn cơm, Phùng Thị
rất tiếc hận.
Có một cơ hội ăn thịt thả ga dễ dàng sao?
Đang nói, Phùng Minh Anh từ trong nhà đi ra nói với nàng: "Đại tỷ,
Tước Nhi giống như đau bụng vô cùng, đến toát mồ hôi kìa."
Đỗ Quyên nghe xong vội đình chỉ ca hát, lo lắng.
Lúc Hoàng Tước Nhi ăn thịt, Đỗ Quyên đã sợ nàng ăn vào không thể
tiêu hóa. Một chén lớn quá dọa người, lại nói nàng lại không thường được
ăn thịt, ai ngờ thật đã xảy ra chuyện.
Nàng cũng không dám tưởng Phùng Thị không chút để ý như vậy, nàng
sợ Tước Nhi bị viêm tràng vị cấp.
Nãi nãi của Lâm Đại Mãnh vội nói: "Gọi nàng dậy, giúp nàng xoa bụng,
không thể nằm. Ngày mai nấu chút cháo cho nàng ăn, hai ngày này chớ ăn
dầu mỡ."
Bà ngoại cũng nói: "Lâm nãi nãi ngươi nói rất đúng. Minh Anh nhanh đi
chiếu cố Tước Nhi."
Phùng Minh Anh vội vàng xoay người đi vào nhà.
Hoàng đại nương liền thở dài: "Nha đầu kia cũng là người không phúc
khí. Đại Nữu và Tiểu Bảo hoàn hảo, không đau bụng."
Tuy vừa rồi Phùng Thị cũng nghĩ như vậy, nhưng lúc này bà bà đem Đại
Nữu và Tiểu Bảo ra so với Hoàng Tước Nhi, nàng lập tức không thoải mái.
Con của nhà lão Đại không phải nuôi không sống mà là không có phúc. Bà
bà chướng mắt người con dâu cả này coi như xong, đại nhi tử và cháu gái
cũng chướng mắt sao?