ĐIỀN DUYÊN - Trang 35

Nghĩ thế, đợi cơn đau qua đi, nàng cầm loan đao đi trở về.

Người trong núi, chế nông cụ không dễ dàng, cho nên đao là vạn vạn lần

không thể bỏ.

Cắn răng đi phía trước, đi không đến nửa dặm đường, cơn đau lần thứ

hai lại ập đến.

Phùng Thị dựa ở một cây tùng đã bị chặt hết nhánh, sắc mặt trắng bệch.

Nàng không đi được nữa, cảm giác phí dưới có chất lỏng âm ấm dính

dính chảy xuống, nháy mắt ướt đẫm quần, nàng run rẩy chậm rãi trượt ngồi
trên mặt đất.

Thôn phụ hơi nhíu mi, giữa mi mày mang theo quật cường, dùng tay

chống đỡ, cố sức hoạt động mông, đổi đến chỗ bằng phẳng, lưng tựa thân
cây, làm cho mình ngồi thoải mái chút, cũng cởi bỏ quần, mở ra hai chân.

Một trận đau đớn làm nàng muốn khóc lớn kêu to.

Nàng bất chấp, cắn răng cởi áo ngoài, chuẩn bị dùng để bao đứa nhỏ,

thuận tay tuỳ tiện kéo lá thông cạnh bên, kéo vài miếng lá xanh lớn lót, lại
chuyển qua ngồi lên...

Người sinh hoạt trong núi, đem thiên nhiên phép tắc khôn sống mống

chết biểu hiện vô và nhuần nhuyễn. So với nhà giàu sang, năng lực thích
ứng và sinh tồn của bọn họ mạnh mẽ hơn, bao gồm sinh con.

Từ khi Phùng Thị gả đến Hoàng gia, tổng cộng đã mang thai 3 lần, đều

sinh sản thuận lợi.

Nhưng sinh con dễ dàng nuôi con khó. Hai thai đầu là con trai, sinh ra

trăm ngày đã chết. Thai thứ ba là con gái, thế nhưng nuôi được, năm nay
bốn tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.