ĐIỀN DUYÊN - Trang 36

Thai này, nàng hết sức trông cậy vào, nhất định phải sinh con trai !

Như vài lần trước, nàng vẫn chưa chịu nhiều tra tấn, vài cơn đau, liền

cảm giác được một đoàn lớn nóng bỏng gì đó chậm rãi chen ra bên ngoài.

Nàng đột nhiên quát to một tiếng, dùng sức dùng sức ——

Căng thẳng ở hạ thân không còn, đứa nhỏ ra ngoài!

Oa ——

Một tiếng khóc vang dội nỉ non đánh vỡ sự yên tĩnh của núi rừng. Giờ

ngọ chim chóc đang nghỉ ngơi theo tiếng khóc kêu lên, líu ríu, liên tiếp,
như nghênh đón một sinh mệnh mới.

Phùng Thị bế đứa bé đang khóc nỉ non lên, ánh mắt dừng ở giữa hai

chân, kia nho nhỏ tước nhi, trong lòng nhất thời bị nỗi vui sướng to lớn
nhồi đầy.

Nàng rốt cuộc sinh được một đứa con trai!

Cắn đứt cuống rốn, kéo xuống một đoạn áo, đem người của đứa bé lau

sạch sẽ, lại cẩn thận dùng mảnh áo còn lại bao lại. Lót một tầng, lại bao
một tầng, một bên lẩm bẩm nói: "Con trai, con trai của mẹ! Mẹ có con trai !
Có con trai !"

Nàng vừa bao bọc vừa chăm chú nhìn, tuy đứa bé này sinh sớm một

tháng, lại thật sự rắn chắc, tay chân nhỏ nhưng có sức; cổ họng lại sáng,
khóc không ngừng; mặt mày cũng nhẹ nhàng khoan khoái, không nhăn
nhúm.

Bằng trực giác, nàng cảm thấy con trai trưởng thành nhất định là thanh

niên tuấn tú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.