Hoàng đại nương hời hợt nói: "Ngày kia cháu trai Đại cữu ngươi tắm ba
ngày, ta nghĩ ngươi có con nhỏ thì không cần đi, ta giúp ngươi đem bộ
xiêm y này cùng giày dép mang đi, coi như lễ."
Về phần con thỏ, nàng cảm thấy căn bản không cần giải thích.
Con trai đưa nàng chút thịt, chẳng lẽ còn muốn cùng con dâu chào hỏi?
Trên thực tế, Phùng Thị cũng không tính toán con thỏ kia, hai mắt chỉ
nhìn vào xiêm y.
Không nói gì khác, chỉ nói tới châm tuyến. Bởi vì ban ngày vội không
rảnh, đều phải thức đêm dưới đèn làm ra. Cứ như vậy cầm đi? Còn có giày
dép nữa?
Lúc Đỗ Quyên tắm ba ngày, bên đại mợ như không có người tới.
Nàng bày không nổi khuôn mặt tươi cười, không biểu tình nói: "Nương,
lúc Quyên Nhi tắm ba ngày, đại mợ cũng không tới, ta không đi."
Mặt Hoàng đại nương trầm xuống, nói: "Ta không khiến ngươi đi."
Phùng Thị lúc này nghe hiểu, đây là lấy xiêm y của cháu gái đi làm lấy
lòng lễ.
Nàng dùng sức ngăn chặn lửa trong lòng, lại nói: "Nếu không đi, chúng
ta không cần tặng lễ. Xiêm y này là ta làm hết 2 buổi tối mới xong. Vải dệt
cũng tới cũng không dễ dàng, là Nhậm huynh đệ để ta giúp làm xiêm y mới
thừa chút đầu vải để lại thay tiền công, ống quần ta còn chắp vá một khúc
đâu."
Hoàng đại nương vừa nghe liền sinh khí , quở trách nói: "Quyên Nhi
không có xiêm y mặc chắc, không phải nàng có vài bộ xiêm y sao! Mặc
quần áo tốt như vậy, mỗi ngày mỗi đổi, ngươi có thời gian rỗi giặt sao? Nếu