ĐIỀN DUYÊN - Trang 410

Trước hết nói về căn nhà: sân phơi rộng lớn, phía sau hai cây cổ thụ to

khoảng hai người ôm mới hết là một gian phòng chính to bằng tám gian,
hai tầng lầu. Chân tường do phiến đá lớn màu than chì xây thành, trên mặt
có khắc hoa văn nồng đậm phong cách dân dã, hoa chim trùng thú đều có.
Phía trên là lầu gỗ, ngoại trừ trên nóc bị tuyết đọng che lấp không thấy rõ,
lan can song cửa sổ đều điêu khắc hoa, kiểu dáng bất phàm. Sương phòng
cũng chỉnh tề giống như vậy.

Quả nhiên tại thôn Thanh Tuyền, thợ mộc và thợ đá quá nổi tiếng!

Sau khi vào nhà nhìn những dụng cụ bằng gỗ thô sắc màu thanh nhã, Đỗ

Quyên nuốt nước miếng. Tất cả đều là hàng thượng đẳng, đặc biệt nam
mộc chiếm đa số.

Đáng thương Đỗ Quyên cảm thấy mình là người trong thành lại giống

như Lưu mỗ mỗ vào nhà đại quan. Đời trước nàng cũng chưa từng thấy qua
nhiều như vậy, gia cụ kiểu cổ xưa tự nhiên, tinh điêu tế mài, vừa nhìn là
biết không phải vật phàm.

Phía trên sảnh đường chính không treo tranh, mặt tường khảm một bản

đá lớn, trên mặt điêu khắc người, núi, sông trông rất sống động. Giữa
phòng là một cái bàn vuông, hai bên trái phải là ghế thái sư phủ da báo.

Mỗi cái bàn ghế trong phòng khách những không có gì là không mang

phong cách tự nhiên cổ xưa. Bàn trà và ghế đẩu gỗ chạm trổ không theo
quy tắc nào. Ngay cả khay trà cũng không ngay ngắn hoặc là hình tròn, mà
là dùng rễ cây cắt tạo thành, hoa văn tự nhiên cùng màu gỗ thô. Dựa vào
tường phía đông là một cái giường La Hán, phía trên phủ hai tấm da hổ...

Đỗ Quyên không chịu nổi: điền viên sinh hoạt cũng quá Thái Thượng

đẳng cấp!

Lúc trước Lâm Đại Đầu cũng không có chém gió. Ba đứa con trai của

hắn quả nhiên muốn học thợ mộc, thợ đá và thợ săn, tương lai cuộc sống dễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.