Hiện tại thím Lâm không chỉ cho nàng bú sữa, ngay cả luộc trứng cũng
làm thêm một cái, lúc đút cho Lâm Xuân thuận tiện đút cho nàng vài hớp,
bởi vì Lâm Xuân đã cai sữa. Lâm Đại Đầu thấy cũng không nhàn thoại,
điều này làm cho Đỗ Quyên thật bất ngờ.
Lập tức, Đỗ Quyên liền ngồi ở trên giường chơi cùng đám trẻ. Đồ chơi
làm bằng gỗ nào là heo, chó cùng tiểu đao kiếm.
Cửu Nhi và Lâm Xuân rốt cuộc là tâm tính trẻ con. Mới chơi một hồi đã
vì một con chó cãi nhau, thậm chí động thủ đánh nhau.
Đỗ Quyên vội giơ một tay quào nắm cổ tay hai người, quệt mồm kêu "a"
một tiếng.
Lâm Xuân vội vàng không động, Cửu Nhi thấy Lâm Xuân dừng lại cũng
ngừng lại.
Đỗ Quyên liền buông tay ra, cầm chó đưa cho Cửu Nhi. Cửu Nhi lập tức
cười đắc ý. Đỗ Quyên lại cầm lên một cây đao đưa cho Lâm Xuân.
Không phải nàng bất công. Đây là nhà Cửu Nhi, đương nhiên phải để
người ta chơi trước.
Sợ Lâm Xuân ăn giấm, nàng sờ sờ tay hắn bày tỏ an ủi, vừa cười vừa
"Ân a a" với hắn, đại ý là ở nhà người ta, phải hiểu được nhường nhịn.
Lâm Xuân không cần nghe hiểu, chỉ thấy Đỗ Quyên cười với hắn, lại lấy
đao cho hắn chơi, hắn liền không thèm chó trên tay Cửu Nhi, vui vẻ chơi
với đao. Một trận thuốc súng bị diệt trong vô hình.
Hai người bọn họ không tranh, những đứa bé khác cũng đều hòa thuận,
cho cái gì chơi cái đó.