Thật xa mẹ nuôi đã kêu "Đậu Quyên", Đỗ Quyên vội hướng nàng phất
tay.
Mặt mày vợ Đại Mãnh lập tức hớn hở, đối với Hoàng đại nương nói:
"Đại nương, xem tôn nữ của ngươi thật lanh lợi, mới thấy vài lần đã nhận
được ta."
Nàng vốn muốn tiến lên ôm Đỗ Quyên, thấy trong sân ngồi rất nhiều phụ
nữ và cô nương, vội thỉnh Hoàng đại nương dẫn kiến, thập phần bận rộn.
Hoàng lão cha, Hoàng Lão Thực đều sôi nổi ra ngoài đón khách.
Mọi người hàn huyên khách sáo, lớn tiếng vấn an, chúc tết chúc mừng,
tân khách tụ tập náo nhiệt tràn ngập hương vị năm mới.
Vinh Tử và Ngọc Trân bỗng nhiên bắt đầu khẩn trương, vụng trộm đánh
giá người tới.
Liếc mắt nhìn thấy Nhậm Tam Hòa, nhất thời vừa thẹn vừa mừng, muốn
nhìn lại không dám nhìn.
Phân tâm liền quên trên tay còn ôm một đứa bé, tay buông xuống.
Đỗ Quyên phát hiện, sợ tới mức thét chói tai, hai tay đều níu vạt áo trước
ngực nàng.
Nghe tiếng thét, hơn nữa ngực bị tập kích, Vinh Tử hoảng sợ càng luống
cuống, thiếu chút nữa vứt Đỗ Quyên xuống. May mắn Ngọc Trân nhìn thấy,
ở một bên nâng, mới miễn gây thành thảm hoạ.
Nhậm Tam Hòa đang cùng mọi người vào phòng, nghe tiếng kêu của Đỗ
Quyên, lập tức quay đầu nhìn sang.
Thấy tình hình như vậy, hồn phách như bay lên trời, dưới chân vừa động
muốn bay tới. Cũng may có Ngọc Trân kế bên đỡ, trái tim mới trở xuống