Vợ Đại Mãnh thấy nói nhiều như vậy nàng còn chưa hết hy vọng, biết
lừa gạt không xong, nên giải thích: "Nhậm huynh đệ nha, hắn cũng thích
Đỗ Quyên đứa bé này này..."
Hoàng đại nương hoảng sợ, cả kinh kêu lên: "Hắn thích Đỗ Quyên?"
Vợ Đại Mãnh gật đầu nói: "Đúng rồi!"
Chợt thấy sắc mặt nàng cổ quái, ý niệm thoáng qua liền biết nàng hiểu
sai, vội vỗ tay nói: "Coi miệng của ta kìa, lời nói không rõ ràng. Đại
nương! Lão nhân gia ngươi cũng đừng có hiểu sai. Nhậm huynh đệ cảm
thấy Đỗ Quyên làm người vui. Gia gia, nãi nãi ta cũng nói như vậy. Nói
tương lai Đỗ Quyên có đại phúc khí. Hai người cứ chờ hưởng phúc đi!"
Vợ Đại Đầu sẳng giọng: "Tẩu tử, ngươi không nói rõ ràng làm ta cũng
giật mình."
Hoàng đại nương vội sắp điên, nghĩ 'đại phúc khí' cũng để nói sau.
"Mẹ nuôi nàng, ngươi cứ nói đi, Nhậm tiểu ca có thích Vinh Tử hay là
sao?"
Nàng dứt khoát trực tiếp hỏi.
Vợ Đại Mãnh cười nói: "Đại nương đừng nóng vội..."
Hoàng đại nương bĩu môi, nàng có thể không vội sao?
"... Nhậm huynh đệ thấy Đỗ Quyên dễ thương. Mỗi lần thấy nàng đều
muốn nhìn, muốn chơi đùa một hồi. Hôm nay vừa vào cửa, hắn liền nhìn về
phía Đỗ Quyên. Vừa vặn Vinh Tử đang bế Đỗ Quyên, cũng không biết sao,
thiếu chút nữa làm rớt Đỗ Quyên. Hắn không yên lòng nên nhìn chừng cả
nửa ngày. Sau đó Đỗ Quyên muốn đi tiểu..."