ĐIỀN DUYÊN - Trang 456

Yên lặng nửa ngày không nói, Lâm Đại Mãnh và Lâm Đại Đầu đều theo

dõi hắn.

Hắn hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: "Ta vừa vào cửa đã nhìn thấy nàng

suýt làm té Đỗ Quyên, ta liền nhìn chằm chằm nàng. Sau đó Đỗ Quyên
muốn... muốn đi tiểu, nàng cũng không đưa đi, ta lại nhìn chằm chằm nàng.
Đỗ Quyên đi cầu trên tã, nàng lại ghét bỏ, nói thối, ta lại nhìn chằm chằm
nàng..."

Nói đến đây thì ngưng lại nhưng mọi người đều hiểu. Sở dĩ hắn nhìn

chằm chằm Vinh Tử, tuyệt không phải vì tiểu cô nương xinh xắn, mà là
trách nàng không chăm sóc tốt cho Đỗ Quyên.

Lâm Đại Mãnh một ngụm trà phun đầy bàn.

Lâm Đại Đầu cũng ha ha cười rộ lên.

Vợ Đại Mãnh dùng sức nén cười, hai má nghẹn đến đỏ bừng.

Nàng không nói câu nào, xoay người rời đi.

Đi đến ngoài cửa, đứng lại, hai mắt nhìn trời, suy nghĩ phải nói chuyện

này với Hoàng đại nương như thế nào.

Suy nghĩ một lát, nàng đã nghĩ xong.

Việc này cứ tình hình thực tế nói, chỉ là nói mềm mại chút.

Không nói rõ ràng, bên Hoàng đại nương không từ bỏ ý định thì việc này

chưa xong. Nếu nói quá trực tiếp lại sợ tổn thương mặt mũi ca tẩu nhà mẹ
đẻ Hoàng đại nương. Khi không đắc tội với người nàng cũng không làm.

Vì thế, nàng hớn hở trở lại phòng bếp, vỗ tay cười đối với Hoàng đại

nương nói: "Ta đã nói lão nhân gia ngươi có phúc mà! Ta cũng không biết
nói như thế nào cho tốt!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.