ĐIỀN DUYÊN - Trang 500

Từ trong lều kéo ra một bó nhánh cây ra, Đỗ Quyên kéo một băng ghế

nhỏ qua cho hắn ngồi chẻ củi.

Đỗ Quyên ở bên cạnh nhìn, câu được câu không hỏi, hắn trả lời.

Chợt nghe Phùng Thị ở phía sau lớn tiếng mắng: "Tước Nhi, ngươi tìm

chết a! Lấy rổ này đựng cá con, tanh chết, làm sao còn đựng đồ ăn được?
Ngươi kéo cá con cá cháu về. Ngươi ăn hả?"

Đỗ Quyên vội vàng chạy tới, đem sự tình nói rõ, nói: "Nương, là ta kêu

làm. Cá cho gà ăn."

Phùng Thị cũng không cho nàng mặt mũi, trợn mắt nói: "Ngươi thật bản

lãnh! Lưới cá cho gà ăn. Ngươi nghe ai nói?"

Đỗ Quyên chuẩn xác nói: "Nhậm thúc nói."

Phùng Thị nghe xong hồ nghi nói: "Ngươi đừng có tán dóc!"

Đỗ Quyên ủy khuất nói: "Là thật. Nhậm thúc còn nói, sau này bắt chim

trĩ cho ta nuôi. Nương, ta nuôi gà, đẻ trứng cho nương ăn, sinh tiểu đệ đệ."

Nàng biết đây là điểm uy hiếp của Phùng Thị.

Quả nhiên, Phùng Thị nghe xong đôi mắt lập tức đỏ lên, bỏ lại một câu

"Ngươi thật nhiều ý kiến, chưa bò đã muốn đi. Còn nuôi gà nữa! Nếu ngươi
có thể nuôi gà, nương chết cũng nhắm mắt." Rồi xoay người rời đi, không
truy cứu chuyện rổ nữa.

Cứ tưởng việc này qua đi, ai ngờ Phùng Thị vào bếp vẫn mắng Hoàng

Tước Nhi, nói nếu để muội muội rơi xuống nước sẽ đánh gãy đùi nàng.
Còn nói, không bỏ ruột đám cá nhỏ kia sẽ dễ bị hư thối, căn bản chỉ biết
phá hoại, không biết làm chính sự.

Đỗ Quyên thở dài, cảm thấy mình không biết làm việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.