Mấy đứa trẻ hoàn thành công việc "hạng nặng", lòng tràn đầy trở về,
quyết định chạng vạng đến thu cá.
Đỗ Quyên còn hưng trí bừng bừng đối với Lâm Xuân nói, nếu nuôi gà
như vậy nó đẻ nhiều trứng thì nói Thu Sinh và Hạ Sinh ca ca đi ra ngoài
lưới cá tôm nhỏ, như vậy có thể nuôi thêm nhiều gà, tương lai bọn họ sẽ có
trứng gà ăn.
Lâm Xuân bị nàng vẽ phác thảo tiền cảnh hấp dẫn, đêm đó nháo với đại
ca và nhị ca.
Lúc chạng vạng, Hoàng Tước Nhi bắt đầu nấu cháo bắp ngô.
Đỗ Quyên ở bên cạnh nhìn, bởi vì nàng muốn học nhóm lửa.
Đây chính là kỹ thuật sống, nàng học rất nghiêm túc.
Ai, nếu là kiếp trước Lý Đôn dạy nàng, nàng lại cứ lơ đãng như vậy thì
thật thúc thủ vô sách (bó tay)!
Cơm nấu xong, hai tỷ muội hào hứng đi tới mương thu cá.
Hạ Sinh và Lâm Xuân ở cửa nhà nhìn thấy, vội đi theo xem náo nhiệt.
Hạ Sinh xung phong nhận việc nói: "Ta tới bắt. Tước Nhi, ngươi không
nên làm ướt giày, quay đầu nương ngươi mắng ngươi."
Hoàng Tước Nhi gật đầu, lùi ra sau một bước cho hắn làm.
Trẻ con ở nông thôn bất đồng, Hạ Sinh rất có kinh nghiệm. Hắn không
lấy rổ trước, mà lấy gậy khua nước từ thượng du một đường tới chỗ chặn
rổ, giống như đuổi chạy xuống, như vậy cá nhỏ sẽ bị xua vào rổ.
Đỗ Quyên không khỏi khen: "Hạ Sinh ca ca, rất biết cách làm."