ĐIỀN DUYÊN - Trang 496

Tiếp theo hắn không biết, bởi vì hắn chỉ biết đếm tới chừng đó thôi.

Đỗ Quyên bừng tỉnh, ho khan một tiếng, thu hồi ánh mắt nhìn trời lại.

Nhìn thằng bé kế bên, dùng tiếng nói trong trẻo của trẻ nhỏ nói: "Lâm
Xuân, ta dạy ngươi, đếm: 1, 2, 3, 4, 5..."

Như tụng kinh, Đỗ Quyên bắt đầu nàng bắt đầu dạy học bước đầu tiên.

Dạy lần thứ nhất, trước học đếm tới 10, hơn nữa nhắc nhở hắn "Không

cho nói với người khác. Bằng không, không để ý tới ngươi." Lâm Xuân
dùng sức gật đầu.

Hoàng Tước Nhi từ trong nhà đi ra. Nói nàng muốn ra vườn hái rau, hỏi

Đỗ Quyên có muốn đi hay không.

Đỗ Quyên nói: "Tỷ, chúng ta lưới cá. Nuôi gà. Gà đẻ trứng."

Hoàng Tước Nhi nghe xong kinh ngạc: "Lưới cá ở đâu?"

Đỗ Quyên chỉ ra ngoài, nói: "Dùng rổ, lưới trong mương. Cá nhỏ."

Hoàng Tước Nhi có chút do dự nhưng rất nhanh sẽ gật đầu.

Bởi vì mặc dù muội muội nhỏ, nhưng từ khi có thể nói chuyện đã giúp

nàng nghĩ kế, mỗi lần có thể nói đều không sai. Còn có, nàng cũng bất quá
chỉ 6 tuổi mụ, bởi vậy không thể chu toàn suy xét hiện thực, bình thường
đều là tâm tính trẻ con. Nếu muội muội muốn lưới cá, vậy thì đi lưới cá.

Lâm Xuân càng tưởng Đỗ Quyên muốn chơi, vội thúc giục các nàng đi

mau.

Ở phòng bếp tìm cái rổ đan mịn muột chút, ba đứa trẻ đi tới một cái

mương nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.