ĐIỀN DUYÊN - Trang 550

Lông mi Đỗ Quyên còn vương nước mắt, vội nói: "Tiểu Bảo ca ca không

cố ý. Hắn nhìn thấy thịt trong rổ ta, nói là ta trộm từ nhà bà nội. Ta nói là
nãi nãi đưa ta , hắn không tin, liền xông lên đá rổ. Ta sợ đổ muối nên chống
đỡ, hắn liền đá trên người ta."

Nói xong rồi nhìn Tiểu Bảo cười nói: "Tiểu Bảo ca ca, ngươi hỏi nãi nãi,

thịt này có phải do nàng đưa hay không? Ta còn đưa trứng trà cho ngươi
nữa, ngươi mau về ăn đi."

Cười híp mắt, bộ dáng không để bụng hiềm khích lúc nãy.

Lý bà mụ cười nói: "Yêu, Đỗ Quyên thật hiểu chuyện."

Dĩ nhiên Hoàng đại nương không tiện truy cứu nữa, cơn khó chịu nghẹn

ở ngực ra không được.

Đứa cháu gái này quả thực là ma tinh của nàng.

Tiểu Bảo thấy nãi nãi có biểu cảm đó, không thể mắng, càng không thể

đánh, bởi vậy cả giận nói: "Không cần trứng trà thối của ngươi! Nãi nãi,
không cho nàng thịt. Cầm lại đi."

Thằng nhỏ đáng chết, không đáng yêu chút nào!

Đỗ Quyên suýt nói ra miệng, "Ngươi phun hết muối đã ăn ra cho ta", cố

lắm mới nhịn được. Tròng mắt chuyển động, ngửa mặt nhìn Hoàng đại
nương nói: "Nãi nãi, ta không cần các ngươi phun hết muối đã ăn ra."

Một câu nhắc nhở mãnh liệt.

Lý bà mụ nghe xong che miệng cười ha hả, "Ái dà! Xem đứa bé này nói

kìa!"

Mặt Hoàng đại nương tím lại, trừng Tiểu Bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.