ĐIỀN DUYÊN - Trang 667

Phùng Minh Anh thấy nàng chuyên chú như thế, cảm thấy chơi vui, đưa

tay búng gò má của nàng một cái, thích thú nói: "Ngươi cái tiểu nhân tinh!"

Bỗng nhiên nàng phát hiện một ánh mắt, quay đầu lại nhìn. Nhậm Tam

Hòa vẫn không đi, vẫn ở bên cạnh nhìn bọn họ.

Nàng có chút xấu hổ, lại không tiện nói hắn. Chung quy người ta vừa

đưa tôm và thịt đến, vì thế cười hỏi: "Ngươi cũng muốn học nấu ăn?"

Nàng gan lớn. Đây là đang trêu chọc Nhậm Tam Hòa: ngươi một đại

nam nhân, nhìn chằm chằm đám con gái làm làm chi? Nhìn nàng hay là
nhìn tương?

Ai ngờ Nhậm Tam Hòa đón ánh mắt của nàng lắc đầu nói: "Ta chỉ nhìn

xem."

Chẳng những không lúng túng, còn tiếp tục nhìn kỹ trên dưới đánh giá

nàng.

Phùng Minh Anh lúng túng hơn liền cúi đầu xuống.

Đỗ Quyên nhìn ra không đúng, nhìn Nhậm Tam Hòa giòn tan nói:

"Nhậm thúc nhìn chằm chằm tiểu di ta làm chi? Có phải tiểu di ta đẹp
không?"

Nhậm Tam Hòa không thể bảo trì vẻ mặt lạnh nhạt. Cười không được,

nói cũng không phải, hắn chật vật quay đầu đi ra ngoài.

Phùng Minh Anh phốc xuy cười một tiếng.

Đang định nói chuyện, bỗng nhiên một thanh âm vang lên từ nhà chính

"Đông". Có người đập bàn.

Lắng nghe, chợt nghe Hoàng lão cha lớn tiếng nói: "Ở riêng thì sao? Ở

riêng cũng là huynh đệ! Là huynh đệ thì phải giúp đỡ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.