ĐIỀN DUYÊN - Trang 669

Lâm lý chính định mượn bữa cơm này ở giữa giải hoà, đem mâu thuẫn

nhiều năm qua nói ra rồi thì mọi người sẽ làm hoà. Ai ngờ lại cãi nhau lớn
hơn, đành phải sôi nổi khuyên can.

Đỗ Quyên và Hoàng Tước Nhi nghe được lo lắng không thôi.

Phùng Minh Anh cũng thu lại tươi cười, mím môi không nói.

Nàng nghe xong mới dặn dò 2 đứa cháu gái: "Gia gia nãi nãi thì nên hiếu

kính. Sau này nhà các ngươi có món ngon, làm xong đưa một chén cho gia
gia nãi nãi, thứ khác thì không cần cho. Tước Nhi, hiểu được sao?"

Hoàng Tước Nhi cái hiểu cái không gật đầu.

Đỗ Quyên hoàn toàn nghe hiểu, nhỏ giọng an ủi nàng nói: "Hiểu được."

Phùng Minh Anh lại liếc nàng một cái, khẽ cười nói: "Ngươi hiểu được

cái gì? Sau này, ngươi đừng tới nhà bà nội ngươi. Quay đầu Tiểu Bảo ca
ngươi len lén khi dễ ngươi, ngươi chịu đánh oan uổng."

Lâm Xuân vừa nghe cả giận nói: "Hắn dám! Ta đánh hắn!"

Cửu Nhi cũng nói: "Ta đánh hắn một cái là ngã!"

Đỗ Quyên vội ngăn cản 2 thằng nhóc: "Chớ nói lung tung! Để cha ngươi

nghe thấy sẽ đánh ngươi."

Trong phòng, Phùng Trường Thuận hai tay chống nạnh, đầy mặt sương

lạnh nói: "Ta cũng không phải không phân rõ phải trái. Thân thích nên
thường xuyên qua lại. Nếu nhà con trai cả của ngươi có của cải, chẳng sợ sẽ
đưa mười vạn tiền cho huynh đệ hắn, đó là bản lĩnh của hắn. Nhưng ngươi
nhìn cái nhà này ——" hắn vung cánh tay khoát một vòng quanh nhà ——
"Nhà này nghèo, kém xa nhà con trai út của ngươi, ngươi còn không biết
xấu hổ tha đồ của hắn về bên kia? Nói cho cùng đó cũng không phải là đồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.