ĐIỀN DUYÊN - Trang 678

Tuy Lâm Xuân không biết "bỏ" là có ý gì, nhưng nhìn tình hình trong

phòng, trực giác nói Đỗ Quyên lại gặp xui xẻo. Hắn gấp đến độ xem cái
này, lại nhìn cái kia, không biết nên mắng ai, cũng không biết nên trợ giúp
Đỗ Quyên như thế nào, bởi vậy tức giận không thôi, khuôn mặt nhỏ nhắn
thập phần dữ tợn.

Cửu Nhi không để ý căn do thị phi. Hắn nhìn thấy một nhà Đỗ Quyên

khóc quỳ trước mặt Phùng Trường Thuận và Hoàng lão cha, bởi vậy hướng
bọn hắn mắng: "Đều không phải là người tốt!"

Lâm Đại Đầu thấy bộ dáng của nhi tử, cuống quít hướng Lâm Đại Mãnh

nháy mắt.

Lâm Đại Mãnh được ý bảo, tằng hắng một cái, nhìn cha nháy mắt.

Lâm lý chính liền nặng nề đập bàn, há mồm mắng: "Súc sinh! Các ngươi

đều không phải là người! Đây là muốn giết chết cả một gia đình này có
phải không? Nhìn con trai con gái cửa nát nhà tan, các ngươi làm cha
nương sẽ dễ chịu?"

Một vị cao niên trong thôn nói: "Không sai. Nháo quá mức, quay đầu

cửa nát nhà tan, hai nhà đều không tốt."

Phùng Trường Thuận im lặng, một câu cũng không nói.

Hoàng lão cha càng im lặng hơn.

Hoàng đại nương muốn nói chuyện nhưng nhìn nhi tử à cháu gái ôm đầu

khóc rống, há mồm ra lại khép lại. Một lần nữa nàng phát hiện, chỉ cần Đỗ
Quyên xen vào, luôn có thể làm cho nàng nghẹn khuất đến tức ngực.

Lâm lý chính cao giọng đối với Hoàng lão cha nói: "Đại nhi tử ngươi đã

ra riêng, chuyện nhà này nên do hắn làm chủ. Phùng Thị cũng không phạm
sai lầm lớn, tuy rằng hôm kia mắng vài câu, đó cũng là tìm không được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.