ĐIỀN DUYÊN - Trang 688

Lời này, chẳng những mọi người nghe bị đứng hình, ngay cả Đỗ Quyên

cũng nghe choáng váng.

Lời nói này rõ ràng chững minh hắn đã suy nghĩ sâu xa, tuyệt đối không

phải tùy tiện qua loa tắc trách nịnh hót, khái quát được dung mạo, năng lực
và bản tính nhân phẩm của Phùng Minh Anh, đủ thấy hắn rất dụng tâm
quan sát thiếu nữ kia.

Cha con Phùng Trường Thuận nghe hắn tán Phùng Minh Anh như vậy,

đều hết sức cao hứng.

Đỗ Quyên cũng hết cách.

Vốn nàng còn nhỏ, lời nhẹ, lại không thể ngoài sáng chỉ trích, còn có thể

làm sao?

Nhậm Tam Hòa thấy nàng ngây người, tâm tình rất tốt, tủm tỉm cười

nhìn nàng.

Đỗ Quyên không quen nhìn bộ dáng đó của hắn, tròng mắt chuyển động,

bỉu môi nói: "Tiểu di ta mới không cần gả cho ngươi đâu. Trong núi này có
gì tốt. Tiểu di nói, ngoài núi tốt hơn."

Nhậm Tam Hòa buồn bực , không khỏi oán trách lên án nàng: "Ngày

trước ngươi còn nói trong núi này có thực nhiều thứ tốt..."

Đỗ Quyên đắc ý cười nói: "Ta thích trong núi. Bởi vì cha ta ở đây, nương

cũng ở đây, tỷ tỷ cũng ở đây. Cha mẹ tiểu di đều không ở nơi này, cho nên
nàng không thể lại đây."

Vợ Lâm Đại Mãnh vợ thấy cái miệng nhỏ của nàng "bla bla" nói không

ngừng, tuy có chút không phân rõ phải trái, nhưng thắng ở miệng lưỡi lanh
lợi. Trong lòng nàng yêu chết, cười không ngừng nhìn Phùng Thị nói: "Ai
yêu, khuê nữ của ta, cái miệng nhỏ nhắn này sao nói thương thế! Nhậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.