Trong đó, người tức giận nhất là gia gia nãi nãi của Đỗ Quyên.
Sau lần gây gỗ trở mặt với ông ngoại Đỗ Quyên, bọn họ quả thực coi con
dâu cả Phùng Thị như kẻ thù, gặp đại nhi tử cũng không hoà nhã. Phượng
Cô triệt để chặt đứt lui tới với Phùng Thị.
Nghe tin Nhậm Tam Hòa và Phùng Minh Anh định thân, Hoàng đại
nương nhớ tới chuyện Nhậm Tam Hòa cự tuyệt cháu gái nhà mẹ đẻ mình,
tức giận đến ngã ngửa.
Tiếp nữa là chuyện Nhậm Tam Hòa tu bổ nhà cửa, mua đồ nội thất.
Đến tháng giêng, trong núi chưa rơi tuyết, vợ chồng Phùng Trường
Thuận mang theo con trai lớn nhỏ, còn có Phùng Minh Anh vào núi. Nói là
đến nhà khuê nữ chơi, kỳ thực là đến xem nhà mới của Nhậm Tam Hòa,
nhân tiện thương nghị hôn kỳ.
Hai người Hoàng lão cha nghe nói Nhậm Tam Hòa rất coi trọng mối hôn
sự này, làm vừa náo nhiệt lại phong cảnh thể diện, tưởng tượng tới bộ dáng
đường hoàng đắc ý của thông gia Phùng Trường Thuận, ghen tị đến nghẹn.
Nhạc phụ nhạc mẫu tới, Hoàng Lão Thực dĩ nhiên muốn thỉnh cha mẹ
đến tiếp khách.
Nhưng thông gia đã biến thành cừu gia, Hoàng lão cha đời nào chịu đến!
Phùng Trường Thuận cũng không giống năm rồi, hễ tới thôn Thanh
Tuyền sẽ đi thăm thông gia ngay lập tức. Năm nay căn bản hắn không để ý
tới, giống như con rể là kẻ không cha không mẹ.
Trong tâm tư, Hoàng lão cha kỳ vọng thông gia tới cửa bồi tội. Đáng tiếc
không đợi được, niềm kỳ vọng biến thành lửa giận. Lại nghe người ta nói là
hôn kỳ của hai họ Nhậm Phùng định vào ngày mười tám tháng ba. Hôm
nay một nhà con rể cùng với đám người Lâm lý chính, đều tụ tập tại nhà