ĐIỀN DUYÊN - Trang 817

còn đi theo lên núi giúp một tay. Cho dù không hỗ trợ, anh em cột chèo đều
là thân thích, mà chỉ cho có chừng đó thịt.' "

Nàng vừa nói, vừa học bộ dáng khinh thường bĩu môi của Hoàng đại

nương, khẩu khí nói chuyện cũng bắt chước giống như đúc, thập phần
giống.

Đỗ Quyên nghe xong trợn trắng mắt.

Quả nhiên bị nàng đoán trúng.

Không riêng gì nãi nãi, rất nhiều người đều nghĩ như vậy, cảm thấy thân

thích có bản lĩnh nên muốn chiếm lợi. Chỉ là không biết tại sao, nãi nãi
không áp dụng lý lẽ này trên người nhị thúc, rất ít khi chủ động lấy đồ nhà
tiểu nhi tử đưa cho đại nhi tử.

Nàng ngồi nhìn chằm chằm trong nồi, vừa hỏi Hoàng Ly: "Rồi ngươi nói

như thế nào ?"

Hoàng Ly nói: "Ta nói nha, tiểu dượng muốn đưa nhiều nhưng nhị tỷ tỷ

không chịu. Nhị tỷ tỷ nói, mình không bản lĩnh, dựa vào người ta giúp đỡ là
không được, lại không thể dựa dẫm cả đời. Cho dù là anh em ruột cũng
không được. Nhà chúng ta nghèo, nhà tiểu thúc có tiền, trước giờ chúng ta
chưa từng vươn tay đòi đồ của tiểu thúc."

Đỗ Quyên bỗng nhiên quay đầu, trừng chết bé gái chất vấn: "Ta không

muốn lấy, nhưng ta nói lời này sao? Ngươi lấy tên ta nói chuyện, ngươi thật
có bản lãnh, a? Nha đầu không đảm đương !"

Mắt Hoàng Ly lông lốc chuyển vài vòng, vội nói: "Nhị tỷ tỷ không nói

hôm nay mà nói ngày khác."

Đỗ Quyên cau mày hỏi: "Ngày nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.