ĐIỀN DUYÊN - Trang 882

đi ra ngoài không sao. Chờ thêm hai năm nữa không tiện ra ngoài với Thu
Sinh ca ca bọn họ."

Phùng Thị thấy nàng nhu thuận như vậy, lại nhớ tới chuyện đó, tâm liền

mềm nhũn.

Đang định gật đầu, bên kia Hoàng Lão Thực kêu lên: "Nương bọn nhỏ,

để Đỗ Quyên đi thôi. Cùng Lâm Xuân bọn họ đi ra ngoài không có việc gì.
Đỗ Quyên, Thu Sinh và Phúc Sinh ca cũng đi à?"

Đỗ Quyên vội đáp: "Ai! cũng đi. Còn có Hạ Sinh ca ca nữa."

Hoàng Lão Thực lập tức nói: "Vậy càng không sợ. Đi đi! chúng ta cũng

gần xong rồi, lập tức về nhà."

Kỳ thật trong lòng Phùng Thị cũng vui vẻ, nhưng thấy bộ dáng nghe lời

con gái của Hoàng Lão Thực, tức giận sẵng giọng: "Xem ngươi nuông
chiều các nàng!"

Đỗ Quyên thấy nói ổn thỏa, cười hì hì chuẩn bị đi.

Chợt nghe Nhậm Tam Hòa nói: "Ở đâu? Nói cho ta biết. Các ngươi đi

trước, ta cất đậu hủ xong sẽ đi tìm các ngươi. Ta còn có thể chia được chút
cá."

Nghe Nhậm Tam Hòa nói cũng đi, Phùng Thị càng yên tâm, bởi vậy nói:

"Em rể đi cùng bọn họ đi, còn chờ cái gì. Việc còn lại, ta và cha nàng cùng
tiểu di làm là được."

Hoàng Lão Thực vội gật đầu.

Phùng Minh Anh cũng ôn nhu nhìn Nhậm Tam Hòa, nói hắn cứ đi đi.

Nhậm Tam Hòa nhìn nàng cười cười nói: "Vậy ta đi." Rồi bỏ lại công

việc, vào phòng thay quần áo thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.