Nguyễn Tử Quang
Điển hay tích lạ
Núi Vọng Phu
Núi Vọng Phu cũng có tên là núi Mẫu Tử, cao 2051 thước, trước kia thuộc
tỉnh Darlac. Từ ngày quận Khánh Dương sát nhập vào tỉnh Khánh Hòa, núi
Vọng Phu đã nghiễm nhiên trở nên ngọn núi chúa của quần sơn tỉnh này.
Chóp núi Vọng Phu là một khối đá hoa cương khổng lồ, đứng thẳng lên
trời; bên cạnh lại có một khối đá khác nhỏ hơn. Hai khối đá này tương tự
hình người. Đứng xa ngoài 40 cây số vẫn còn trông rõ. Và, người ta có cảm
tưởng như đó là một người mẹ đang bồng đứa con, phóng tầm mắt ra biển
khơi đón chờ một người đi mà không bao giờ trở lại. Và, căn cứ theo truyện
cổ tích, dân chúng địa phương mới đặt tên núi này là núi Vọng Phụ Người
Thượng gọi là T.Yang-Mten.
Tương truyền một thời xa xưa, có hai vợ chồng một bác tiều phu hiếm hoi
con, nên bà vợ thường đi cầu tự khắp các đền chùa quanh vùng. May mắn,
một ngày kia, bà hạ sinh được một cô con gái; qua năm sau lại hạ sinh được
một cậu con trai. Vợ chồng tiều phu rất đỗi vui mừng, cám ơn Trời Phật đã
nhỏ lòng thương đến.
Hai chị em lớn lên trong tình thương của cha mẹ.
Một hôm, hai chị em đang ngồi róc mía ăn. Vì giành nhau nhiều ít, đứa em
sẵn có con dao trong tay, giáng một nhát lên đầu chị, máu tuôn xối xả. Kinh
sợ và hối hận, đứa em bỏ chạy mất. Cha mẹ tìm khắp nơi vẫn không thấy.
Vì nhớ con, hai ông bà ngày càng héo mòn rồi lần lượt theo nhau qua đời.
Đứa con gái sống bơ vơ, không người thân quyến nương dựa, phải bỏ đi
nơi khác tìm cách nuôi thân.
Còn đứa em chạy đến bờ biển, gặp chiếc thuyền buôn sắp nhổ neo vào
Nam, liền xin đi theo học nghề buôn bán. Thời gian trôi qua, nó khôn lớn
lên và làm ăn khá giả. Bấy giờ lòng chạnh nhớ quê hương, cha mẹ càng nổi
dậy nên nhứt định về quê. Nhưng, than ôi, khi về đến thì cha mẹ đã hóa
người thiên cổ, chị thì bỏ đi biệt tích.
Qua cơn xúc động, chàng sang một làng gần đó sinh cợ lập nghiệp. Chàng