ĐIỂN HAY TÍCH LẠ - Trang 117

gặp một cô gái mồ côi, làm ăn lam lũ nhưng tính nết hiền lành. Cảm vì
cùng cảnh ngộ, hai người đem lòng yêu nhau và thành đôi vợ chồng. Ở với
nhau một thời gian trong cảnh gia đình thuận hòa đầm ấm, người vợ lại
sinh được một trai. Không khí gia đình càng thêm mặn nồng.

Một hôm, người vợ gội đầu sau nhà, người chồng đi làm về, ra đứng xem.
Vô tình, chàng thấy ẩn dưới làn tóc vợ có một vết thẹo, lấy làm lạ mới hỏi
nguyên do. Người vợ thực tình kể lại kỷ niệm buồn mười năm xưa. Người
chồng lặng điếng người khi nhận ra đó là người chị ruột của mình.

Người chồng hết sức đau khổ vì chàng vô tình đã phạm phải lỗi loạn luân.
Nhưng chàng đành chôn sâu nỗi khổ tâm ấy tận đáy lòng, không dám cho
vợ biết.

Thế rồi ngày hôm sau, lấy cớ đi buôn chuyến xa, chàng từ giã vợ con,
giong buồm ra khơi, hẹn ngày trở lại. Người vợ có ngờ đâu lời hẹn về ấy
hóa thành lời vĩnh biệt của chồng.
Thời gian năm tháng trôi qua, chồng vẫn không thấy trở về mà âm tín cũng
vắng bặt. Buồn rầu, đau khổ, nàng bồng con trèo lên đỉnh núi cao, trông ra
ngoài biển cả, mỏi mòn tìm xem có thấy cánh buồm của chồng xuất hiện
đâu không? Nhưng than ôi:
Bao năm đâu quản gió mưa,
Bồng con đứng đợi vẫn chưa thấy về,
Thời gian phai xóa lời thề,
Mẹ con hóa đá bên lề tháng năm.
(Thơ của Bình Nguyên Lộc).

Từ đấy, những bạn thuyền đi biển, khi qua miền Trung, thấy buồm không
căng gió, liền hát lên câu ca dao để mong nàng Vọng Phu giúp đỡ:
Lạy bà cho thổi gió nồm,
Chồng bà ở Quảng giong buồm theo vô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.