ĐIỂN HAY TÍCH LẠ - Trang 146

Bá Nha cho là hay, mời khách xuống thuyền đàm đạo. Nhưng nhìn thấy
khách là một chàng trai trẻ tuổi, quần bô áo vải thì có vẻ xem thường. Bá
Nha không nói gì, ôm đàn sửa dây gảy một bản hướng về ý cao siêu. Bản
đàn vừa dứt, chàng tiều phu cười nói:
- Hay! Hay! Ý đại nhân vọi vọi ở non cao (Nga nga hề chỉ tại sơn).
Bá Nha lại gảy một bản đàn khác hướng về tình cảm mênh mang, khoáng
đãng. Chàng tiều phu cười nói:
- Hay! Hay! Ý đại nhân cuồn cuộn nơi nước chảy (Dương dương hề chí tại
lưu thủy).
Bá Nha lấy làm khâm phục, đứng dậy xốc áo xin lỗi và hỏi danh tánh.
Chàng tiều phu xưng là họ Chung tên Tử Kỳ.
Cả hai trò chuyện, lấy làm tương đắc. Bá Nha lại mời Tử Kỳ cùng theo
mình về triều để hưởng cuộc sống giàu sang. Tử Kỳ thở dài, bảo: Vì còn
cha mẹ già, phận làm con phải ở bên quạt nồng ấp lạnh, thần tỉnh mộ quang
phụng dưỡng.
Vì việc quan cần cấp, Bá Nha phải sớm về triều. Lại ước hẹn với Tử Kỳ là
sang năm ngày này, tháng này, Bá Nha sẽ đem thuyền đến đón cả gia quyến
của Tử Kỳ về triều, vậy chàng hãy chờ đợi tại đây.
Đoạn hai người từ giã nhau.
Rồi đến mùa thu năm sau, Bá Nha đem thuyền đến đón tại vàm sông Hán
Dương cạnh núi Mã An. Bá Nha chờ đợi mãi nhưng không thấy Tử Kỳ
đến. Buồn bã, Bá Nha lại ôm đàn gảy. Tiếng đàn hôm nay sao lại ai oán vô
cùng. Lòng Bá Nha nghi hoặc một điềm bất thường xảy đến.
Sáng lại, Bá Nha lên bờ, lần bước thăm hỏi nhà Tử Kỳ. Đến nơi mới hay
Tử Kỳ vừa chết trong một cơn bạo bịnh. Chung ông lại cho biết rằng:
Trước khi chết, Tử Kỳ lại trối phải chôn chàng bên mé sông Hán Dương,
cạnh núi Mã An để chàng giữ lời hẹn với Bá Nha năm xưa là đến đó đón
người.
Bá Nha tìm đến mộ Tử Kỳ, bày đồ tế lễ, rồi lấy đàn gảy một bài ai điếu và
khóc lóc thảm thiết. Đàn xong Bá Nha bèn đập đàn vào đá tan nát, thề trọn
đời không đàn nữa vì đã hết bạn tri âm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.