DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN
Chu Mạt
www.dtv-ebook.com
Chương 147: Ngã ngựa
Ở trại nuôi ngựa, trên thảm cỏ xanh mênh mông bát ngát chạy dài từ
dưới chân đến cuối chân trời, vó ngựa giẫm lên những đóa hoa trắng muốt.
Ngụy Anh Lạc và Hoằng Lịch một trước một sau ngồi trên lưng ngựa, trên
người đã thay trang phục thợ săn, đi trong nội cung xa hoa càng tăng thêm
vẻ khí khái hào hùng cường tráng.
Ngụy Anh Lạc oán giận nói: "Ngựa này không ngoan gì cả, chẳng biết
nghe lời! Đi bên trái, bên trái!"
Con ngựa bị quất phát ra tiếng phì phì trong mũi, hướng chân sang
phải.
Hoằng Lịch nén cười ghìm dây cương, điều bước chân của nó về lại
hướng cũ: "Đây là Hãn Huyết Mã mà trẫm yêu thích nhất, người khác
không được đụng vào đâu. Nàng còn chê tới chê lui, tại sao không trách
chính mình ngốc hả?"
"Ối! Ối!" Ngụy Anh Lạc ngồi trên ngựa hô to gọi nhỏ một hồi.
"Nắm chặt dây cương, nắm chặt dây cương!" Hoằng Lịch chỉ tiếc rèn
sắt không thành thép, cảm thấy nàng quả thực là đầu gỗ, có dạy thế nào
cũng vô ích. Nào ngờ một giây sau, một đôi tay giống như dây leo tử đằng
vòng quanh hông hắn. Ngụy Anh Lạc ôm hắn như dây leo quấn quanh đại
thụ: "Thiếp sắp ngã rồi!"
Lập tức Hoằng Lịch mềm nhũn trong lòng, thầm nghĩ thôi bỏ đi, học
cưỡi ngựa gì chứ, cùng lắm hai người cưỡi một con, hắn thúc ngựa, nàng