DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1066

Không biết Phó Hằng xuất hiện trong Ngự hoa viên tự khi nào, đang

đứng đối diện các nàng. Năm tháng mài giũa dung nhan hắn, trên người bớt
đi chút hơi thở của quý công tử, thay vào đó mang theo rất nhiều tang
thương của mãnh tướng sa trường. Hắn không hợp với không khí chốn
cung đình: một bên ca múa mừng cảnh thái bình, một bên giáo mác nhuộm
màu máu tanh.

Minh Ngọc lập tức níu cánh tay Ngụy Anh Lạc, cảnh giác nhìn đối

phương, vội vàng nói: "Nương nương, chúng ta ra ngoài lâu rồi, mau trở về
thôi!"

Người ta nói, lời đồn nhảm chỉ dừng trước người thông minh. Nhưng

đời này thiếu nhất chính là kiểu người này.

Số còn lại, hoặc là người tin theo mù quáng, hoặc là người châm ngòi

thổi lửa. Minh Ngọc sợ người ngoài nhìn thấy, vốn lời đồn đã mãnh liệt lắm
rồi lại càng lúc càng lan xa hơn, hận không thể bế Ngụy Anh Lạc bỏ chạy.

Nhưng Ngụy Anh Lạc lại lắc đầu, cự tuyệt ý tốt của nàng.

"Ta đi hay không đi, kết quả đều giống nhau." Nàng nói, "Ta không đi,

người khác nói bọn ta có tư tình; ta đi, người khác nói ta có tật giật mình.
Cô có hiểu không?"

Người đã có ác ý với nàng rồi, thì cho dù nàng làm gì họ cũng thấy

chướng tai gai mắt.

Kẻ tung tin đồn sau lưng sẽ không vì nàng rời đi mà chấm dứt tin đồn.

"Anh Lạc." Phó Hằng từ phía đối diện đi tới, nhìn nàng thật sâu, "Ta

có chuyện muốn nói với cô."

Vừa vặn, nàng cũng có lời muốn nói với hắn. Ngụy Anh Lạc cười nhạt

một tiếng: "Qua bên kia nói đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.