DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1099

"Lại là câu nói lên núi đao xuống biển lửa?" Minh Ngọc mím miệng,

"Ngươi không chán, nhưng nương nương chúng ta nghe cũng chán rồi."

Tiểu Toàn Tử ngẩn người đang định thề thốt khác đi, kết quả ngẩng

đầu đã thấy Ngụy Anh Lạc như cười như không nhìn hắn, nói đầy thâm ý:
"Trí nhớ bản cung rất tốt. Ngươi nói một lần là bản cung nhớ mãi không
quên. Nếu sau này ngươi không nhớ... Bản cung sẽ nhớ giúp ngươi."

Chợt Tiểu Toàn Tử cảm thấy sống lưng lạnh toát, dập đầu xuống đất

liên tiếp, run rẩy đáp: "Dạ, nô tài, nô tài không dám quên."

Ngụy Anh Lạc phất phất tay bảo hắn lui xuống.

Tiểu Toàn Tử vừa đi, Minh Ngọc không cần che giấu nữa mà hứng chí

bừng bừng nói: "Anh Lạc, cô không thấy sắc mặt của Thuần túy quý phi
lúc trưa đâu, vừa nhìn đống tang vật đó sắc mặt liền trắng bệch tức thì. Ha
ha ha, lúc bị Thái hậu hỏi đến, ngay cả một câu giải thích cũng không nói
ra được. Thật là hả dạ!"

Ngụy Anh Lạc hơi mỉm cười, mỗi một chữ nói ra đều ẩn chứa sát khí:

"Lời đồn trong Tử Cấm Thành rốt cuộc do ai truyền ra? Ngoại trừ tiểu Gia
tần, còn có cô ta thêm dầu vào lửa. Ta phải cho cô ta nếm thử xem, bị kẻ
trước kẻ sau đàm tiếu sẽ có mùi vị thế nào?"

Loại chuyện tung tin đồn này, Thuần quý phi làm được, đương nhiên

Ngụy Anh Lạc cũng có thể.

Huống chi việc này cũng không tính là tin đồn. Với nhiều cặp mắt và

đôi tai như vậy, chỉ cần đổ thêm chút dầu nữa là có thể truyền đi cho mọi
người biết rồi.

"Khốn nạn!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.