DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1118

Bên trong Thiên Điện hoàn toàn yên tĩnh.

Vất vả lắm mới có không gian riêng tư, trong đầu Phó Hằng chất chứa

ngàn lời muốn nói với nàng, nhưng mỗi lần mở miệng thì cổ họng nghẹn
ngào.

Cuối cùng, Ngụy Anh Lạc là người mở miệng trước. Nàng hỏi: "Tại

sao vẫn chưa rời khỏi kinh thành?"

Phó Hằng không phải là văn thần. Hắn là võ tướng, công danh càng

nhiều mới càng được thăng tiến. Đối với hắn mà nói, chẳng có gì tốt khi ở
lâu trong kinh thành, chẳng bằng sớm trở về binh doanh, nâng cao quyền
lợi và thế lực của hắn.

Chỉ là với vẻ ngoài lạnh băng của nàng, gặp người không hiểu nội tình

thì sẽ cho rằng nàng ghét bỏ Phó Hằng, một lòng ép buộc hắn rời đi.

"Anh Lạc." Phó Hằng thở dài, "Sau khi trở về, ta đã suy đi nghĩ lại rất

lâu, cảm thấy cô nhập cung... là có mục đích."

Ngụy Anh Lạc ngẩn người, bật cười hỏi: "Mục đích? Ngài cho rằng ta

có mục đích gì?"

Phó Hằng không đáp, chậm rãi quay đầu sang hướng khác.

Ngụy Anh Lạc thuận theo ánh mắt hắn nhìn lại, chỉ thấy trên bức

tường trắng đang treo một bức tranh sống động như thật. Đó là... di ảnh của
Hoàng hậu.

Chợt Ngụy Anh Lạc giật thót trong lòng, trên mặt lại tỏ vẻ trấn định:

"Phó Hằng, ngài đừng suy nghĩ lung tung nữa. Ta ở Viên Minh Viên lâu thế
đã đủ rồi, không muốn làm một cung nữ hạ đẳng nữa, càng không muốn
làm nô tỳ cả đời!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.