DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1173

Hoằng Lịch vươn tay tiếp nhận, chỉ thấy trên thân diều có viết một tản

khúc.

"Phóng dây gửi cuối trời, tự tay thả cánh diều. Giấy rách chẳng bận

lòng, mặc gió cuốn trôi đi. Dây đứt nơi xa xôi, muốn thu cũng chẳng được.
Muốn gặp lại không thấy, biết người ở nơi đâu?"

Cuối dòng còn vụng về vẽ một bông hoa lan.

Khóe miệng của Hoằng Lịch không kiềm được nhếch lên. Chữ nàng

viết do đích thân Hoàng hậu dạy, tranh nàng vẽ do tự tay hắn chỉ bảo, sao
hắn không nhận ra được chứ?

"Đi thôi." Hoằng Lịch thu hồi con diều, "Đến Diên Hi cung."

Lý Ngọc sững sờ: "Còn Thuần quý phi..."

Hoằng Lịch: "Nói với Thuần quý phi, ngày mai trẫm đi thăm nàng ấy."

Trận này Ngụy Anh Lạc vừa xuất quân đã toàn thắng. Vì để chuẩn bị

khu phố Giang Nam mà Thuần quý phi đã tốn không biết bao nhiêu tiền
bạc và gian khổ, kết quả lại bị diều giấy nho nhỏ của Ngụy Anh Lạc đánh
bại, cô ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng chẳng thể làm gì.

Đêm hôm sau, nàng ta sớm đã ăn mặc chỉnh tề, soạn sẵn một bàn cờ

đặt trong tẩm điện, sau đó ở lư hương bạc giác đốt nén hương hoa lan, khói
khí lượn lờ nhuộm cả căn phòng.

Ngọc Hồ chốc chốc ra ngoài, chốc chốc tiến vào, dáng vẻ lộ rõ đứng

ngồi không yên: "Hôm qua Hoàng thượng nói muốn đến, nhưng lại đổi ý
đến Diên Hi cung. Hôm nay không phải lại không đến nữa chứ?"

Thuần quý phi liếc mắt trừng cô ta, quở trách đối phương nói điềm

xấu: "Hoàng thượng nói hôm nay đến thì nhất định sẽ đến."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.