DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1216

khác, cũng không ai có lá gan này." Hoằng Lịch nhanh chóng đi tiếp một
quân nữa, thản nhiên nói, "Nàng nói xem, là ai làm đây?"

Thuần quý phi do dự, lồng ngực chỉ phập phồng chốc lát, bỗng nhiên

quỳ xuống nói: "Chẳng lẽ Hoàng thượng nghi ngờ... Lúc thần thiếp còn ở
tiềm để (*) đã hầu phụng Hoàng thượng, cả ngày bầu bạn với cầm kỳ thi
họa. Ngoại trừ ái mộ Hoàng thượng, thần thiếp chẳng muốn thứ gì khác!
Dù Hoàng thượng có nghi ngờ cả thiên hạ thì cũng không nên nghi ngờ
thần thiếp!"

(*) Nhà của vua lúc chưa lên làm vua

Hoằng Lịch từ trên cao nhìn xuống cô ta: "Trước Lệnh phi, người đắc

sủng nhất là nàng. Sau khi Lệnh phi nhập cung, bị lạnh nhạt nhất chẳng
phải là nàng sao?"

Thuần quý phi rơm rớm nước mắt nói: "Hoàng thượng, lúc thần thiếp

đắc sủng, vì thương cảm các tỷ muội cô quạnh nên thường khuyên người
ban đều sủng hạnh, hậu cung mới có thể hòa thuận vui vẻ. Lệnh phi nghìn
tốt vạn tốt cũng không chịu để Hoàng thượng ghé các cung khác, thật sự
ngang ngược quá đáng. Thần thiếp đã từng nhiều lần khuyên nhủ, nhưng
muội ấy quá mức tùy hứng và bướng bỉnh, không khỏi khiến người khác
cảm thấy đố kỵ rồi nảy ý trả thù. Nhưng thần thiếp có thể thề với trời, việc
này không hề liên quan đến thần thiếp!"

Dáng vẻ rơi lệ của cô ta là động lòng người nhất, như cơn mưa phùn ở

Giang Nam rơi tí tách trên thềm đá xanh, như không khí xung quanh được
nước mắt của cô ta thanh lọc trong veo.

Chính vì dáng vẻ cô đơn, không nhiễm bụi trần này đã đả động Hoằng

Lịch, khiến hắn sắc phong cô ta lên thẳng Quý phi. Nhưng bây giờ khi thấy
cô ta khóc, lòng dạ Hoằng Lịch lại trở nên bình tĩnh. Hắn trào phúng cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.