Cuối cùng Trân Nhi đã nhận ra thâm ý bên trong: "Ý nương nương
là..."
Kế hậu lạnh lùng cười nói: "Từ trước đến nay, một người vẫn tuân
theo khuôn phép cũ đột nhiên khác người một lần, Hoàng thượng mới để
trong lòng! Chỉ cần Hoàng thượng nhớ kỹ oan ức của ta, phẫn uất của ta thì
cả lục cung này cũng sẽ nhớ!"
Hết thảy đều như mong muốn, hết thảy nằm trong dự liệu.
Không đến xế chiều, Hoằng Lịch đã sai người đưa tới chiếc áo lông
cừu xưa cũ đến.
Cái này từng có tiền lệ.
Sùng Trinh Đế và Chu hoàng hậu bất hoà. Chu hoàng hậu tuyệt thực
kháng lệnh, Sùng Trinh Đế liền đưa đến một tấm đệm cũ làm bằng da, vợ
chồng hòa hảo như lúc ban đầu.
Hôm nay hắn noi theo tổ tiên, đưa đến chiếc áo cũ đó, ý tứ rất rõ ràng.
"Hoàng thượng nhớ nỗi bất bình của Hoàng hậu, nhưng vẫn nhớ rõ
tình cảm hai người ngày xưa." -- ý tứ này chẳng những truyền cho Kế hậu
mà còn truyền cho toàn bộ hậu cung.
Vì chuyện này mà có người vui mừng, có người bất an, cũng có người
vì thế... bắt đầu động thủ.
Thọ Khang cung.
"Năm nay Chiết Đông có đại hạn, Sơn Đông thì có nạn châu chấu."
Thái hậu nhẹ nhàng thổi trà, nhàn nhạt nói, "Nên lễ thân tằm cũng khỏi đi."
Hoàng hậu thờ cúng tằm tiên, khuyến khích nuôi tằm, đây là lệ cũ,
huống chi phủ Nội vụ đã sớm chuẩn bị xong tất cả, chỉ đợi xin chỉ thị Thái