DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1376

"Thái hậu đã nói gì?"

"Thái hậu nhờ thần thiếp nói với Hoàng thượng, tiên đế cầm quyền

mười ba năm chỉ nghỉ ngơi một ngày Vạn Thọ duy nhất, chưa bao giờ ăn
chơi hưởng thụ, vui đùa sa đọa mà chuyên tâm chăm lo việc nước, chẳng
qua chỉ vì muốn làm một Hoàng đế tốt. Tiên đế từng nói, cả đời người phải
gánh chịu tiếng xấu mưu phụ bức mẫu, giết huynh diệt đệ, nhưng vẫn cố
gắng cõng lấy ác danh lớn như núi đó đi ngược chiều gió, tự biết đối với
một thái tử mà nói, được người khác danh chính ngôn thuận công nhận là
quan trọng đến dường nào!" Lục Vãn Vãn thở dài, "Người cũng không phải
là không thương tiếc Tiền phu nhân, nhưng phải làm thế vì không muốn
Hoàng thượng chịu sỉ nhục!"

Hoằng Lịch trầm mặc lắng nghe.

"Ngày ấy Thái hậu phụng mệnh bưng rượu độc đến gặp phu nhân, phu

nhân không nói lời nào, chỉ bái Thái hậu ba lạy, sau đó tự vẫn." Lục Vãn
Vãn nói đến đây, tựa như cũng xúc động lây nên trong mắt chất chứa giọt
lệ, "Thái hậu nói nhận ba lạy của phu nhân xem như đã gánh trọng trách
này, phải xem mình là mẫu thân ruột thịt để bảo vệ Hoàng thượng cả đời..."

Hoằng Lịch thở dài một tiếng, ngước mặt lên trời, khóe mắt rơm rớm

nước.

Thật vất vả mới nuốt nước mắt trở về, hắn mãnh liệt trở mình lên

ngựa, quất roi đuổi theo phương hướng Thái hậu rời đi. Sau lưng, Lục Vãn
Vãn vội vàng hô lên: "Hoàng thượng, Hoàng thượng, Thái hậu nói Tử Cấm
Thành không thanh tịnh nên muốn đến Viên Minh Viên dưỡng bệnh. Lệnh
phi nương nương sẽ chăm sóc người thật tốt, không để Hoàng thượng phải
lo lắng..."

Hoằng Lịch đời nào chịu nghe, từng tiếng roi quất vào thân ngựa vẫn

cố chấp vang lên, móng ngựa xoáy lên một lớp bụi mù đuổi theo xe ngựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.