DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1417

với Hoàng thượng thì cứ đi đi, để cho người đưa ta về sớm một chút, để ta
còn có thể về kịp dự lễ quốc khánh của bộ lạc."

Ngụy Anh Lạc: "Chỗ cô mừng lễ thế nào?"

Trầm Bích thoáng cái ngồi dậy, hào hứng bừng bừng giống như tiểu

hài tử: "Chúng tôi sẽ ở trước lều nướng nguyên con dê, nướng đến khi thịt
vàng ươm thơm phưng phức bay xa vạn dặm, bọn trẻ con vui sướng mà
chạy tới chạy lui, phấn khởi giống như chỗ bọn cô ăn mừng năm mới vậy!
Lữ nhân qua đường bắt gặp thường xuyên dừng lại, gan lớn còn muốn mua
thịt dê nướng! Khi đó ta sẽ lớn tiếng nói cho bọn họ biết -- không bán, cho
nhiều bạc hơn nữa cũng không bán!"

Nói đến đây, Trầm Bích đắc ý cười to, bộ dạng không coi ai ra gì,

khiến cho Ngụy Anh Lạc vừa kinh ngạc, vừa có chút... hâm mộ.

Trầm Bích: "Lúc bọn họ đói bụng phát ra tiếng kêu rột rột, ta sẽ đưa

cho họ một miếng đùi dê nướng. Nhìn thấy bộ dáng bọn họ ngốc nghếch
trợn mắt há mồm, ta có thể cười no một năm luôn! Khách nhân từ phương
xa đến có khi nào ra về tay không đâu, vì chúng tôi chuẩn bị rất nhiều thịt
cho bọn họ mà!"

Ngụy Anh Lạc: "Lễ mừng ở Tử Cấm Thành cũng có thịt dê nướng."

"Không giống nhau, hoàn toàn không giống nhau!" Vẻ đắc ý trên mặt

Trầm Bích dần dần biến mất, nàng có chút cô đơn nói, "Giống như cảnh
mặt trời lặn ở Tử Cấm Thành, đẹp thì đẹp thật, nhưng không có cảm giác --
"

Ngụy Anh Lạc nhìn Trầm Bích, nàng ta giống như cơn gió bị lồng

xích khóa lại.

"Lệnh phi, cô và những phi tần khác cũng không giống nhau." Chợt

Trầm Bích ngẩng đầu nhìn nàng, "Ta thích cô."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.